Tiết Tịnh Giang bật cười, đầu hơi ngửa ra sau, dưới ánh đèn sáng lóa, da thịt màu đồng cổ khiến cho anh ta trở nên cực kì anh tuấn và đàn ông.
Cố Yên Nhiên nhìn anh ta rồi ân cần múc cho anh ta một bát canh: "Nghe nói canh cá diếc nấu đậu phụ ở đây rất ngon, khi còn ở Barbados rất ít khi được thấy cá sông tươi và đậu phụ non mềm thế này."
Tiết Tịnh Giang được săn sóc như thế cũng phát hoảng, vội gắp cho Cố Yên Nhiên một miếng củ sen: "Tôi nhớ trước kia cô nói là cô thích ăn món này."
"Không phải là tôi, là em gái của tôi, nó thích tất cả những món liên quan tới củ sen." Cố Yên Nhiên chìm vào hồi ức, trên môi nở nụ cười thản nhiên, "Nhưng ở Barbados thì lấy đâu ra củ sen chứ? Ba tôi rất thương con bé, nên đã sai người đào một hồ nước, tìm người từ Đế quốc Hoa Hạ của các anh tới, chuyên trồng sen cho nó."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com