webnovel

chapter 14

-Bọn chúng có vẻ đã đánh hơi được đến đây rồi.

Bọn chúng??? Bọn chúng là ai? Sao lại đánh hơi được đến đây. Trong đầu Tát An trào về một đống câu hỏi. Nhưng chưa kịp nghĩ câu trả lời thì đã thấy hai cái thây ma xuất hiện trước mắt.

Con m* nó! Thật sự anh muốn chửi thề mà, bọn nó rõ ràng là đi bộ mà còn nhanh hơn anh phóng xe máy là sao? Tát An nhìn hai cổ cương thi trước mặt bốc mùi hôi thôi liền cảm thấy vừa kinh sợ vừa buồn nôn.

Thế là anh đã ra một quyết định vô cùng đúng đắng, chạy vòng ra sau lưng Minh Tuấn, yếu ớt nói:

-Đại ca! Cứu em

Minh Tuấn hừ một cái, kinh thường anh vô dụng. Sau đó vận ra một luồn khí đen, trực tiếp phóng về hai cỗ cương thi kia.

Nhưng bọn chúng lại né những đòn tấn công của hắn vô cùng nhanh, điên cuồng tấn công tới. Hai tròng mắt trợn ngược lên, trên tay mọc ra vô số móng tay đen dài liên tục cào về phía hai người, cái miệng chi chít răng năng bốc mùi hôi thối.

Tát An bịt mũi né một đòn tất công từ cương thi nam liền muốn ọe một cái, thật sự thối quá đi mất.

-Tự lo cho bản thân, để cào trúng một phát là biến thành y như bọn chúng.

Nghe Minh Tuấn nói, Tát An liền rùng mình một cái. Mẹ ơi, anh không muốn biến thành như họ đâu.

Nhưng dường như mục tiêu của hai cổ cương thi không phải Minh Tuấn, càng không phải Tát An. Càng để ý liền cảm thấy tái mặt, mục tiêu của bọn chúng chính là Chi Tâm.

Trong một khắc hắn lơ là, cỗ cương thi nữ phóng ra một ngón tay về phía trận pháp.

-Chết tiệt!

Hắn chửi thề một tiếng buông bàn tay đang bóp cổ cương thi nam ra, chạy về hướng ngón tay đang phóng tới, chặn lấy, bóp gãy.

Hai cổ cương thi càng đánh càng hăng, bọn chúng dường như nhất định không chịu thua, liên tiếp thay nhau tấn công tới.

Minh Tuấn thật sự nổi máu điên, móng tay của anh ngày một dài ra, sát khí từ ấy ngày một nồng đậm thêm.

Trong cơn đau đớn, tôi cố gắng mở mắt nhìn một cảnh hỗn loạn ngoài kia, hình như đang đánh nhau. Càng nhìn kĩ, tôi lại càng tỉnh táo, ngoài đó không phải bố mẹ của tôi sao? Sao còn có Minh Tuấn ở đây?

Cỗ cương thi nữ dường như cảm nhận được ánh mắt của Chi Tâm, liền buông bỏ lực đạo tấn công liền hứng một đòn sát thương của Minh Tuấn. Bà ta ôm ngực, đau đớn gào lên:

-Con gái, cứu cha mẹ...