Một người đứng dựa vào tủ đang cười bỗng nhiên khóe miệng cứng đờ lại. Cốc trong tay cô ta rơi xuống đất "choang" một tiếng, nước văng hết lên chân người phụ nữ đứng cạnh.
Cả đám người giật mình co chân lại tránh: "Cô làm cái gì vậy?"
"Sao thế?"
Đám phụ nữ nhìn theo tầm mắt của cô ta bỗng giật mình đứng thẳng người lại rồi cúi đầu hô một tiếng: "Tổng giám đốc Lục."
Hình như chỉ có người phụ nữ vừa rồi là nhìn ra khí tức bạo ngược quanh người Lục Minh và hiểu vừa rồi bọn họ đã làm ra chuyện ngu ngốc đến mức nào.
Mấy người phụ nữ khác thì mặt mũi đỏ bừng, khi thấy tổng giám đốc Lục đột nhiên xuất hiện thì trong lòng mừng thầm.
Ánh mắt lạnh như băng của Lục Minh giống như một thanh kiếm sắc bén nhìn lướt qua đám phụ nữ này một lượt, anh đủng đỉnh bước vào phòng trà nước rồi "Ruỳnh" một tiếng, đóng sập cửa lại.
Mấy người phụ nữ giật nảy mình, bấy giờ mới phát hiện ra là Lục Minh đang nổi giận.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com