Lâm Thịnh vô thức đi về phía trước, cậu muốn nghe cho rõ câu trả lời của bức phù điêu Thụ Yêu. Nhưng câu trả lời này vô cùng ngắn gọn, không đợi cậu kịp hành động thì đã kết thúc.
Từ góc độ của cậu chỉ có thể nhìn thấy chiếc cổ trắng nõn xinh đẹp của Anseilla.
"Đa tạ ngài đã giải đáp." Anseilla lên tiếng đáp lại.
Cô ta xoay người, rời đi bằng con đường mà mình đã đến.
Chỉ có điều, cô chưa đi được bao xa thì một làn sóng màu ngọc bích đột ngột xuất hiện ngay chính giữa phòng. Trong làn sóng truyền đến một giọng nữ dịu dàng điềm đạm.
"Nể tình bằng hữu, Anseilla, tôi phải nhắc nhở cô một câu. Vị thần cô theo đuổi có thể rất khác với "Thần" mà trong lòng chúng ta định nghĩa."
Anseilla dừng bước, quay người lại, gương mặt bị bao phủ dưới một lớp ánh sáng trắng, mờ nhạt không nhìn rõ.
"Có còn hơn không, biết đâu thần của các cô cũng có thể giúp đỡ và gợi ý cho tôi một chút thì sao."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com