webnovel

Triệu Hoán Mộng Yểm

Lâm Thịnh là một học sinh cấp ba nhạt nhòa, xuất thân tầm thường, vóc dáng trung bình, tính tình bình thản, thành tích học tập cũng không nổi trội. Suốt mười mấy năm, cậu như một lữ khách ơ hờ quan sát thế giới. Cuộc sống của cậu vô cùng nhạt nhẽo. Mọi thứ đều thường thường, trừ chuyện Lâm Thịnh có một bí mật bất thường: Cậu có ký ức của kiếp trước. Dường như vì vậy cuộc đời cậu cũng định trước không thể bình thường. Khi muốn bỏ chút gia vị cho đời thêm phấn khích, thì có vẻ nó lại lấy nhầm thuốc súng. Từ đây Lâm Thịnh buộc phải chia tay những tháng ngày vô vị, dấn thân vào một cuộc phiêu lưu đầy hung hiểm và kích thích. Lâm Thịnh bắt đầu có những cơn ác mộng kỳ dị, cậu bị liên tiếp kéo vào những thế giới xa lạ nguy hiểm chồng chất mà không thể kháng cự. Đồng thời thế giới hiện thực cậu đang sống cũng dần dần bị lột bỏ tấm mặt nạ an bình. Cậu không muốn trở thành mồi ngon mặc cho bọn quái vật trong mơ lẫn thực tại xâu xé. Nguy hiểm đi kèm kỳ ngộ, thời thế tạo anh hùng. Bằng ý chí phi thường và cái đầu tỉnh táo, Lâm Thịnh từ một thiếu niên không có tham vọng hay lý tưởng lớn lao gì, vì tự vệ, phải nỗ lực rèn luyện vươn lên ngày càng mạnh mẽ. Từ chỗ bị động ứng phó với hiểm nguy đến chủ động đương đầu, thậm chí quyết đoán đón đầu bóp chết nguy cơ từ trong trứng nước, để tự bảo vệ mình và những người thân yêu, là cả quá trình trưởng thành gấp gáp đong đầy suy tính, mồ hôi và máu nóng của một kẻ tưởng như bình thường mà không phải người thường.

Get Lost · Oriental
Sin suficientes valoraciones
923 Chs

Chương 214: Hóa giải (2)

Editor: Nguyetmai

"Ông nợ tôi một lần!"

Cardura từ từ đi đến bên cạnh Yering, ngồi xổm xuống rồi nhẹ nhàng đặt tay lên vết đạn ở lồng ngực cô bé.

Từng luồng năng lượng linh hồn và sinh mệnh vô hình chầm chậm chảy vào trong cơ thể của Yering tựa như một dòng nước êm dịu.

"Tôi nói trước, tôi không biết cứu người đâu. Đứa trẻ này một khi được tôi cứu thì cơ thể cũng bị sức mạnh của tôi làm cho biến dị và bị nhiễm cái mà ông gọi là 'hơi thở tà ác' đấy."

"Vì sao cậu lại ở đây?" Vua Thép bình tĩnh hỏi.

"Điện chủ bảo tôi đi theo ông. Nhìn đi, quả nhiên ông lại phạm sai lầm rồi thấy chưa." Cardura mỉm cười, nói.

"Nhưng mà cũng không sao, bây giờ ông đâu còn một mình lẻ loi như trước đây nữa, có phạm lỗi thì cũng có chúng tôi gánh giúp rồi."

"…" Vua Thép nói không nên lời, trong lòng bỗng dưng dâng lên một cảm xúc khó tả.

"Nhớ là ông nợ tôi một lần nhé." Cardura rút tay về, đứng dậy xoay người rời đi.

Capítulo Bloqueado

Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com