Hạ Lăng nghẹn lời.
Cô đúng là không có tư cách, người ta mua quần áo cho bản thân, ảnh hưởng gì đến cô?
Nhưng mà, cô không nhịn nổi cục tức này. Nếu đồ nội y sexy này đúng là mặc cho Lệ Lôi ngắm, thì Nam Cung Thanh Nhã và Lệ Lôi xem cô là gì chứ? Cô lấy điện thoại ra, muốn gọi cho Lệ Lôi để hỏi chuyện này cho rõ ràng, nhưng lại bỗng nhiên nhớ ra những chuyện quá đáng mà anh đã làm với cô trong thùng container tối tăm vào tối ngày hôm đó...
Đến giờ, ngay cả một cuộc điện thoại, một lời xin lỗi cũng không có.
Dựa vào đâu mà cô phải xuống nước xin lỗi trước?!
Cô cất điện thoại vào, nhìn bộ đồ lưới trong tay Nam Cung Thanh Nhã, màu hồng tro mờ ám tựa như một trò cười, cười nhạo cô không tự lượng sức mình.
Hạ Lăng bỗng nhiên cảm thấy cụt hứng.
Cô xoay người đi ra ngoài, lại nghe thấy Nam Cung Thanh Nhã gọi cô: "Sao thế, như thế đã đi rồi hả? Không mua nổi thì đừng có vào xem. Có vài người thật là, không nghĩ xem đẳng cấp của bản thân là gì?"
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com