Hạ Lăng hơi cúi đầu, thật ra, nào phải cô không muốn khoe con đâu?
Nhưng bây giờ đang ăn nhờ ở đậu, huênh hoang như vậy làm gì chứ, lỡ như chọc cho Bùi Tử Hành mất hứng, gây họa cho đứa bé thì sao? Ngay cả việc khoe khoang hạnh phúc trước ống kính máy ảnh, cô cũng phải cẩn thận từng li từng tí.
"Tại sao lại không nói gì?" Bùi Tử Hành hỏi.
Hạ Lăng nghĩ ngợi rồi cẩn thận nói: "Sau này, nó sẽ không thừa kế gia nghiệp, không cần quá thu hút sự chú ý của người khác."
Bùi Tử Hành vô cùng thông minh, chỉ hơi nghĩ một chút đã hiểu, thì ra, cô lo đứa bé này quá nổi bật ý sẽ phạm vào điều kiêng kỵ của hắn. Hắn không khỏi đau lòng, Tiểu Lăng của hắn phải kiêu ngạo, vô lo vô nghĩ mới đúng, hà cớ gì mà phải sống cẩn thận dè chừng như vậy? Dường như, cô đã hạ quyết tâm sống cả đời cùng hắn, đã vậy, hắn không thể phụ lòng cô được.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com