"Đến giờ chị vẫn còn nhớ rõ bài 'Người vô danh' đó…"
"Tôi là người vô danh, đi về phía ngọn lửa bùng cháy, về phía những vì sao, gió tuyết không thể ngăn, vạn trượng không thể cản, hồng thủy cuồn cuộn không thể giữ bước, tận thế không thể cản lối…"
Mạch Na hát khẽ, sau đó cười: "Hay quá, đây là bài hát hay nhất mà chị từng nghe trong đời. Tiếng hát ấy ngân cao, cứ như… chưa từng trải qua bất cứ khó khăn gì, giẫm đạp cả thế giới dưới chân vậy."
"Chị mua album của Hạ Lăng về, mỗi lần muốn buông xuôi là lại lấy ra nghe, sau đó sẽ cảm thấy có dũng khí để phấn đấu tiếp. Em biết không, Tiểu Lăng, chính tiếng hát của cô ấy đã chèo chống giúp chị vượt qua thời kỳ khó khăn nhất trong đời.
Kiếp này, chị có thể trở thành người đại diện của rất nhiều người, nhưng vẫn sẽ chỉ là fan của một mình cô ấy."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com