Rất nhiều thí sinh đều nghĩ tới điều này. Bọn họ nhìn Hạ Lăng với vẻ hả hê.
Đôi mày của Hạ Lăng hơi chau lại, cô hoàn toàn không ngờ Lý Băng Mạn sẽ hát nhạc nước ngoài. Trong khái niệm của cô, ca hát… không phải đều bằng tiếng Trung hay sao? Có điều, đã hùng hồn thốt ra câu nói đó rồi thì cho dù liều chết cũng vẫn phải chống đỡ đến cùng. Cô nghênh đón đủ loại ánh mắt, bình tĩnh mà kiêu ngạo ngước đầu lên.
Hừ, Lý Băng Mạn thầm cười lạnh, con nhóc quê mùa, để xem mày có thể giả vờ tới chừng nào?
Cô ta nhẹ nhàng nhấc làn váy, tao nhã đứng trên sân khấu, sau lưng, dàn nhạc năm người xách nhạc cụ ra, vào vị trí.
"Òa. Đúng là em gái của Thiên hậu có khác, đi thi mà còn tự mang dàn nhạc theo, thật là lợi hại." Dưới sân khấu, có thí sinh nói với vẻ hâm mộ, bọn họ đều mang theo nhạc đệm đã được thu âm từ trước để dùng.
Lý Băng Mạn nghe thấy, nụ cười mỉm hiện lên khóe môi.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com