"Nữ thần Hoắc, cô có thể đừng nói chuyện giật gân như vậy được không? Tôi đâu có muốn chết mà đăng ký kết hôn với cô ấy?" Cao Nhiên nhìn Hoắc Miên bằng ánh mắt sâu xa.
"Ôi trời, sao anh lại nói như vậy? Cái gì gọi là muốn chết? Tôi làm sao? Đêm qua anh chủ động mời tôi đến phòng anh, anh cho rằng bà đây thích chắc? Bây giờ tôi phát hiện tên cảnh sát thối anh là kẻ hai mặt, đạo đức giả!"Hiển nhiên là Chu Linh Linh rất giận.
"Bà cô ơi, tôi sai rồi, tôi không có ý đó, ý của tôi là hai ta không so được với Hoắc Miên, hai ta còn phải đi làm, đồn cảnh sát có việc, bên cô cũng không thể nghỉ lâu, cho nên hai ta đi về trước. Ha ha, chờ ngày nghỉ đông, tôi sẽ quay lại nơi này, ở đây thật là đẹp." Cao Nhiên cảm thán.
"Ừ, lát nữa tôi bảo người đổ đầy xăng cho xe hai người." Tần Sở gật đầu.
"Hai người thì sao? Khi nào về?" Cao Nhiên hỏi.
"Ngày mai về, tối mai là đến nhà."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com