"Sao cơ?"
Sắc mặt La Xung đã trở nên khó coi.
Dẫu có là Danh Sư, cũng đâu thể cố tình sỉ nhục nhau như thế chứ?
Bất luận thế nào, tôi cũng là hội trưởng Công Hội Luyện Khí Sư, thân phận cao quý, vừa mở miệng đã phán tôi "sướng cái miệng, tội cái thân" …
Tôi thật lòng thật dạ đến thỉnh giáo ông, ông lại trả lời như thế, thực sự đã coi thường tôi quá rồi đó…
Tôn Cường đứng bên cạnh, tuy đã quen với kiểu nói chuyện xóc hông của lão gia nhà mình, nhưng khi nghe thấy lời này thì vẫn không khỏi nghẹn lời, chỉ muốn đập đầu vào tường.
Lão gia của tôi ơi, ngài nói như thế với một vị Luyện Khí Sư chính thức, thực sự hay ho sao?
Khụ khụ, dù là người chẳng có thân phận, ngài nói như vậy, e là người ta cũng sẽ liều mạng để ăn thua đủ với ngài đó…
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com