"Chồng ơi, anh tuyệt quá! ! !" Lam Thiên Vũ ôm hôn Dạ Diễm: "Bên trong có bao nhiêu tiền vậy anh?"
"Anh cũng không biết, anh bảo họ xem cho em. " Dạ Diễm bắt đầu dùng cơm.
"Để em kiểm tra xem." Lam Thiên Vũ dùng điện thoại của Dạ Diễm kiểm tra số dư còn lại, hưng phấn nói: "Trời ạ, đã có ba trăm vạn nha."
"Hôm nay thu hoạch rất phong phú đấy." Bá Kiêu mừng rỡ nói: "Mặc dù thu nhập này so với số tiền trước kia Tập đoàn nhà họ Dạ kiếm được mà nói chỉ là một hạt cát trong sa mạc, nhưng với tình hình hiện tại thì rất tốt."
"Thật sự rất tốt." Lãnh Nhược Băng cười nói: "Tiếp tục như hiện tại chúng ta sẽ có thể thoải mái sống qua nửa năm."
"Nửa năm?" Triệu Quân thuận miệng nói: "Thời gian nửa năm đại ca chắc sẽ không khôi phục nhanh như vậy đâu, cậu hai nhỏ cũng sẽ không chào đời sớm như vậy."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com