webnovel

Chương 1 : Khởi đầu

Ở một khoảng trống vô biên vô tận hắc ám bao trùm cả vạn vật chúng sinh ,nơi này hoàn toàn không có lấy một tia hy vọng để tồn tại nơi đây đúng là định nghĩa của " Không "

Không ở đây là không ánh sáng , không hy vọng , hư không , không vọng tưởng , không sinh mạng duy nhất một chữ " Không "!!!!

Bỗng nhiên một tiếng hét thất thanh phát ra

" Ahhhhhhh!!!!"

Một chàng trai với mái tóc đen , đôi mắt màu đen với lòng trắng vô hồn nhìn vào cánh tay của hắn đang rỉ máu từng giọt từng giọt hắn nắm lấy cánh tay rồi tiếng tục vung kiếm lên rồi nói.

" Ta phải chinh phục được thay kiếm này ta phải chiếm hữu được nó nhất định!"

Nói rồi hắn tiếp tục vung kiếm chém mặc cho thanh kiếm liên tục phản tác dụng vào người hắn nhưng hắn vẫn không hề để tâm tới vết thương của mình mặc cho nó đang mở rộng ra.

" Chín tỷ chín trăm chín mươi tám , chín tỷ chín trắm chín mươi chín , một- một….. Một nghìn tỷ!!!!!!!"

Tiếng hét của hắn khi vung tới phát Một Nghìn Tỷ hắn đã hét lên và rồi hắn đã ngất liệm đi , bỗng nhiên lúc này cơ thể hắn xảy ra dị biến một luồng sức mạnh đen tuyền bao phủ lấy cơ thể hắn nó từ từ từ ăn mòn hắn trong thứ hắc ám vô biên vô tận này.

" Ahhhhh!!!! Cơ thể của ta n-nó đang biến đổi cái gì vậy? Ahhhhhhhh!!!!!!!"

Tiếng hét đó đã kết thúc khi hắn bị thứ bóng tối đó bao trùm hết cơ thể. Nơi đây đã trở lại với một bầu không khí im lặng đến nổi có thể nghe thấy cả tiếng rít gió của từng đợt gió kéo tới . Một cõi hư không chứa vô hạn các lớp hư không và các lớp này siêu việt lẫn nhau và tạo thành một thứ gọi là " Hư Không Tuyệt đối".

" Cơ thể của ta…. Đang biến đổi."

Một giọng nói yếu ớt phá ra từ chỗ của kẻ vô danh khi nãy hắn bắt đầu biến đổi và rồi luồng khí đen đó biến mất để lộ ra một hình ảnh to lớn đâu đó khoảng 10 à không 30 à không mà là kích thước đó đã nằm ngoài khái niệm của sự trừu tượng hắn mọc ra tứ chi mỗi chi đều có 5 móng vuốt sắc biến vô biên vô tận và một chiếc đầu khổng lồ và chứa vô số răng nanh một chiếc đuôi được tạo ra và có hình thù như một ngọn giáo và đều đặc biệt nhất chính là đôi cánh trên lưng hắn có vô số các hình vẽ màu xanh đặc thù và quái dị tạo ra một cảm giác vừa sợ hãi vừa hùng mạnh nhưng nói là đặc biệt thì không đúng mà là đôi mắt của hắn lúc thì có màu đen vô hồn lúc thì là màu đỏ thẩm.

" T-ta chính là Hắc Thần à không Ta chính là Nghịch Thiên Quỷ Long Trạch Hạo!!!!"

Tiếng gầm của hắn phá nát cái nơi gọi là hư không tuyệt đối này và bắn thủng cả chín tầng trời phải nói là chín tầng trời này là chín chiều không gian khác nhau hay nói đúng hơn là chín chiều không gian cao hơn mỗi chiều cao hơn đều xem chiều thấp hơn như một bức tranh và tuỳ ý tô vẽ lên chúng.

Trạch Hạo tung đôi cánh to lớn của mình ra để bay lên và nhìn ngắm nơi này lần cuối hắn bay lên và thầm ngầm nghĩ và cảm ơn nơi này là nơi khiến hắn tu luyện . Và rồi hắn hút cạn nước biển ở đó rồi tung ra một đòn phá nát và nhấn chìm nó. Sau đó hắn biến trời sáng thành buổi tối rồi cười một cách sản khoái rồi bay đi trong đêm tối với một giọng cười vang vọng khắp thiên địa.

" Hahahahaaaa Ta chính là Nghịch Thiên Quỷ Long Trạch Hạo kẻ sẽ tu ma đến bước cực hạn và ta sẽ đập nát cái thứ gọi là thiên đế và triều đìnhhhhh!!!!!!!!"