Nghe được giọng nói của anh có vẻ rất mệt mỏi. Cô ngoại trừ đau lòng, cũng không biết phải làm như thế nào để có thể chia sẻ cùng anh.
"Giờ em đang ở đâu?"
Anh đột nhiên đặt câu hỏi, Lương Mộc Tình nhìn vào bên trong xe, đôi mắt to chớp chớp. Cô cũng không dám nói tới họp đêm chơi, nếu để cho anh biết, nhất định anh sẽ không cho phép.
Nhưng đây là lần đầu tiên Từ Ức nhận được lương, cũng là lần đầu tiên cô ấy mời cô đi uống rượu, có thể cô ấy cũng có những chuyện phiền lòng muốn tâm sự, cô cũng muốn chia sẻ cùng cô ấy.
"Em đang ở nhà."
Lái xe nghe được lời nói của cô quay gương chiếu hậu nhìn về phía cô, không thể không phục khả năng nói dối của cô, mặt không hề đỏ, tim cũng chẳng đập nhanh.
Lương Mộc Tình tự nhiên cũng cảm nhận được ánh mắt của người lái xe, cô cúi đầu, nhỏ giọng nói.
"Cúp máy."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com