Phong Bất Giác xem ghi chú vật phẩm, nói: "Tuy vẫn cảm giác có chút không đâu vào đâu, nhưng cũng coi như một loại nhắc nhở đi." Anh sờ vào mũi, "Chìa khóa đỏ giấu ở chỗ màu đỏ, vậy thì, vàng, xanh, đen, trắng, xám được giấu ở những nơi tương ứng với năm loại màu?"
Anh cất chìa khóa, trong đầu xuất hiện nghi vấn đầu tiên: "Màu vàng chắc không giấu trong đống phân đó chứ?" Ôm theo nghi vấn này, anh rời khỏi phòng bếp, đi về phía căn phòng thứ ba.
Căn phòng đó ở đối diện với hành lang, bên trong chỉ có một ô cửa sổ nhỏ, hơn nữa còn bị vài mảnh gỗ che kín. Tuy cửa sổ ở những căn phòng khác cũng không để cho ánh sáng lọt vào, nhưng căn phòng này lộ ra sự cực kỳ ảm đạm.
Mùi tanh tưởi trong căn phòng khó mà chịu nổi. Trên sàn nhà làm bằng gỗ phủ một lớp bụi, Phong Bất Giác đã đổi găng tay thành trạng thái hiển thị, đưa một tay ra bịt mũi, để ngăn hai lớp ảnh hưởng của bụi bẩn và mùi tanh.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com