Anh chàng bác sĩ chớp mắt vẻ vô tội, anh ta đã làm gì khiến Trì thiếu không vui nhỉ?
Vì sao chứ!
"Lấy, lấy thuốc ư?"
"Lấy vaccine ngừa uốn ván!" Trì Nguyên Dã nghiến răng gằn từng tiếng.
"À, vâng, vâng…" Anh chàng bác sĩ vội vàng chạy biến.
Phòng bệnh nháy mắt chỉ còn lại hai người Điềm Tâm và Trì Nguyên Dã.
Làn gió nhẹ ngày hè thổi tung rèm cửa bay phấp phới như sóng biển dập dờn, trong gió có phần oi bức.
Bầu không khí chợt yên tĩnh trở lại.
Điềm Tâm lúng túng nằm đó, nghĩ ngợi một hồi, cô đẩy gọng kính trên sống mũi, "Hội trưởng Trì, cảm ơn cậu đã đưa tôi đến phòng y tế, bây giờ tôi không sao rồi, cậu có thể về…"
"Tôi là người hầu của cậu à?" Trì Nguyên Dã ngồi xuống chiếc sofa đối diện, khoanh tay trước ngực giống đại gia, cằm hơi hếch lên vẻ ngang ngược.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com