"Không ăn thật chứ?" Trì Nguyên Dã nhướng mày, sau đó liền nhét miếng sườn kho tàu vào trong miệng mình.
Hu hu hu, sườn kho của cô.
Điềm Tâm trơ mắt nhìn Trì Nguyên Dã cắn sườn kho, trong lòng đang rỉ máu.
Ai ngờ Trì Nguyên Dã lại nâng cằm cô lên, cúi người chuyển sườn kho sang miệng Điềm Tâm.
Điềm Tâm hơi sửng sốt, trong miệng đầy thịt nên cứ thế nhai theo bản năng.
"Thế nào? Ăn ngon không?" Trì Nguyên Dã cụng trán mình vào trán Điềm Tâm, xấu xa mở miệng.
OÀNH, mặt Điềm Tâm đỏ bừng, vừa nhai thịt vừa yên lặng gục đầu vào trước ngực cậu.
Một màn liếc mắt đưa tình vừa rồi của hai người, đúng lúc rơi hoàn toàn vào tầm mắt của Hạ An Nhược đang đi từ tầng hai xuống.
Hạ An Nhược đứng trên cầu thang xoắn ốc, ánh mắt nhìn Điềm Tâm lập tức trở nên vô cùng phức tạp.
Dường như ý thức được có người đang nhìn về phía này, Trì Nguyên Dã ngước mắt lên nhìn.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com