Trong sân thể dục lớn như thế, một bóng dáng nhỏ nhắn đáng yêu đang kéo lê cơ thể mệt mỏi, gian nan chạy về phía trước.
Mặc dù khoảng cách rất xa nhưng Trì Nguyên Dã vừa nhìn đã nhận ra ngay, người kia chính là Điềm Tâm!
Ánh mắt Trì Nguyên Dã trở nên rét lạnh, cậu gằn giọng hỏi, "Chuyện gì xảy ra?"
Bạn học bên cạnh bị dọa đến mức vừa run cầm cập vừa mở miệng trả lời, chỉ sợ lửa giận của Trì Nguyên Dã sẽ lây sang người mình, "Trì, Trì thiếu, nghe nói hình như bạn học Điềm Tâm đến trễ, còn tranh cãi với thầy giáo, sau đó bị thầy giáo phạt chạy mười vòng quanh sân thể dục…"
Rầm, Trì thiếu hung hăng đạp bàn học ở bên cạnh làm nó lật nhào, cả người tỏa ra sự tàn bạo, cậu nóng nảy hỏi tiếp, "Đáng chết, là ai phạt cô ấy? Bảo ông ta lập tức cút đến sân tập thể dục cho tôi, nếu không thì tự gánh lấy hậu quả!"
Trì Nguyên Dã nói xong thì cầm áo khoác của mình lên, vừa mặc vào vừa đi ra bên ngoài, chạy tới sân tập thể dục.
Cùng lúc đó ở một chỗ khác.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com