Điềm Tâm còn chưa quay đầu nhìn lại thì cánh tay đã bị người ta thân mật tóm lấy.
Hạ An Nhược ôm cánh tay Điềm Tâm, thân thiện tươi cười, "Điềm Tâm, em đứng đây làm gì vậy?"
Éc, Điềm Tâm hơi lui ra cách xa khỏi Hạ An Nhược, "Em đang đợi bạn."
"Em chờ Nguyên Dã hả? Cậu ấy đâu rồi?" Hạ An Nhược nhìn trái ngó phải tìm kiếm.
Điềm Tâm liếc nhìn tiệm trà sữa cách đó không xa, "Anh ấy đi mua trà sữa cho em rồi."
"Vậy à..." Hạ An Nhược gật gật đầu, mắt cũng nhìn theo hướng đó.
Dứt lời, cả hai không nói gì nữa, không tìm được đề tài để nói nên bầu không khí có phần hơi lúng túng.
Điềm Tâm khoanh tay nhảy tới nhảy lui tại chỗ cho ấm người.
Hạ An Nhược ngẩng đầu nhìn trời rồi cười tủm tỉm nói với Điềm Tâm, "Mùa xuân đến rồi, rốt cuộc cũng có thể trút bỏ lớp áo ấm dày sụ trên người."
Điềm Tâm nở nụ cười không đáp lại.
Hạ An Nhược rút điện thoại ra, gửi tin nhắn cho ai đó, "Qua đây đi."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com