Thiếu niên giống như Ma Vương khát máu bước ra từ địa ngục, toàn thân toát ra hơi thở làm người ta sợ hãi.
Quá đáng sợ, quá doạ người.
Chỉ vẻn vẹn một ánh mắt, cũng làm người ta không rét mà run.
"Trì… Trì thiếu, xe cấp cứu đang trên đường tới đây, sắp tới đây rồi, sắp rồi…" Người xung quanh lắp ba lắp bắp đáp.
Trì Nguyên Dã siết chặt nắm đấm, rũ mắt nhìn Điềm Tâm trong ngực mình.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, đôi môi không chút màu máu của Điềm Tâm, Trì Nguyên Dã cảm giác như toàn bộ trí thông minh của mình đều hạ xuống, đầu óc trống rỗng.
Tay chân luống cuống không biết đặt vào đâu, không hề giống tên ác ma vẫn luôn cao ngạo.
Cậu không thể chờ thêm một giây nào nữa. Cứ thế bế ngang Điềm Tâm bằng một tay rồi bước về phía xe thể thao của mình.
Đúng trong khoảnh khắc khẩn cấp này, xe cấp cứu lấp loé đèn lao nhanh tới rồi vững vàng dừng lại cách đó không xa. Ngay sau đó, vài nhân viên y tế vội vã chạy xuống.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com