Lông mi Điềm Tâm run lên, cô vội vàng đẩy Trì Nguyên Dã ra, xoay người không nhìn cậu nữa.
Nói thật, cô cho là Trì Nguyên Dã đã đi từ sớm rồi, nhưng ai ngờ vừa đẩy cửa ra thì thấy cậu lại vẫn luôn giữ ở cửa.
Nói không động lòng là giả.
Nhưng mà… động lòng vẫn còn kém xa tổn thương mà cô chịu từ Trì Nguyên Dã.
Điềm Tâm thở ra một hơi, giọng nói bình thản, "Trì Nguyên Dã, anh không cần phải bày ra dáng vẻ như vậy, tôi sẽ không trách anh, cũng sẽ không hận anh, tôi chỉ hy vọng anh đừng đến đùa giỡn với tôi nữa, anh đi đi."
Điềm Tâm ném ra những lời này rồi xoay người muốn rời khỏi, ai ngờ giây tiếp theo cổ tay cô lại bị cậu nắm chặt lấy.
Cho dù không quay đầu lại, Điềm Tâm cũng có thể cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng kia đang dừng trên người mình.
Trì Nguyên Dã nói rõ ràng từng chữ, "Em đừng nói dối, rõ ràng trong lòng em rất khát vọng anh."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com