Khương Bồng Cơ tuy thấp nhất trong đám người, nhưng khí thế cô lại rất dễ dàng nghiền ép tất cả mọi người đang có mặt ở đây.
Trong lúc hoảng hốt, Từ Kha nhìn cô lại tưởng như đang nhìn một con mãnh hổ với thân hình mạnh mẽ, đang nhe hàm răng sắc bén còn dính thịt vụn, bắp thịt toàn thân căng cứng dồn sức chỉ chực vồ lên bất cứ lúc nào, ánh mắt hung ác lạnh lẽo khóa chặt lấy con mồi, bị cô nhìn trúng, dường như cái kết tử vong có thể xác định.
Tới khi cậu ta hoàn hồn, người ấy vẫn là cậu thiếu niên đang tắm mình trong ánh mặt trời, những sợi tóc đen nhánh phản chiếu, tỏa ra một vầng ánh sáng.
Qua một lúc, đám gia đinh mặc dù vẫn khủng hoảng, sợ hãi răng đánh va lập cập, nhưng không một ai dám đưa ra ý kiến phản đối.
Khương Bồng Cơ nhếch môi cười lạnh, khép hờ mi mắt vẽ nên một đường cong dài hẹp, đáy mắt lóe lên nét ranh mãnh và hứng thú: "Đã không có ý kiến, vậy thì bắt đầu đi."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com