Bây giờ đã là giữa tháng sáu, Khương Bồng Cơ đã đổi sang quần áo mùa hè từ lâu.
Tính từ hôn sự của Liễu Huyên, Khương Bồng Cơ đã ở lại Thượng Kinh gần một tháng rưỡi rồi.
"Thời tiết ngày càng nóng, ta đi gần hết cái Thượng Kinh này rồi... mai này sẽ làm gì nữa đây..."
Nghe Khương Bồng Cơ than thở, mắt Phong Giác lóe lên tia sáng, rồi lại biến thành bất đắc dĩ.
Nếu là người khác chắc đã mất kiên nhẫn từ lâu, còn Khương Bồng Cơ lại ăn uống ngủ nghỉ đã đời, tửu lượng của cô còn quá sức tưởng tượng nữa chứ.
Cũng không biết Nhị ca nhà mình nhìn người kiểu gì mà lại thấy cậu ta hơn Bá Cao nữa.
Nói về ăn uống chơi bời, công nhận Bá Cao không bằng Liễu Hi.
So với Phong Giác luôn thăm dò mọi lúc mọi nơi, Hoàng Tung lại làm đúng chất bạn nhậu.
Ba người ở cùng nhau đều chỉ ăn uống chơi bời, không nói chính sự, chỉ nói gái gú.
"Không sao, mai lại đi chỗ khác chơi, Liễu lão đệ không cần buồn rầu, ta biết nhiều nơi thú vị lắm."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com