"Không biết, chẳng qua cảm thấy tên lang quân nghe rất quen tai, dường như đã nghe thấy ở đâu nhưng nhất thời lại không nhớ ra." Vệ Từ nở nụ cười đúng mực, sau lại chắp tay với "cha con" Liễu Xa, nói: "Liễu Quận thủ và tiểu lang quân đã về đến Phong phủ an toàn, Từ cũng coi như làm tròn phân phó của thầy. Không tiện quấy rầy, chỉ sợ thầy đợi lâu mà lo lắng, nay xin cáo từ trước."
Liễu Xa giữ lại mấy lần, Vệ Từ vẫn lấy cớ "phải về báo cáo" mà rời đi.
Từ Kha thầm hỏi: "Vị đó là bạn mới của lang quân à?"
Khương Bồng Cơ trợn mắt, cô không cho rằng Vệ Từ coi cô là bạn đâu. Cái tên này không biết tại sao lại rất bài xích cô, không tính là thù địch, nhưng cũng không gọi là thân thiện. Vệ Từ không chịu nói cô cũng lười tìm hiểu nguyên nhân, chỉ cần không uy hiếp tới an toàn của cô là được.
"Có duyên gặp một lần thôi, anh ta vâng lời Uyên Kính tiên sinh tiễn ta và phụ thân về."
Uyên Kính tiên sinh?
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com