webnovel

Cuộc tương ngộ sai lầm

“Đưa chân đây… để tôi chữa cho… Cô gái vâng lời …” “Đừng... đau quá.” Nhìn vết thương trên đùi cô đang chảy máu, người đàn ông hôn lên môi cô và dỗ dành: “Đừng tùy hứng, ngoan ngoãn bôi thuốc nhé!“ …… Trì Vi chưa bao giờ nghĩ tới bản thân giàu sang, xinh đẹp, đứng ở đỉnh cao như vậy một ngày nào đó sẽ bị người ta từ hôn đến ba lần, trở thành người phụ nữ trung tâm của sự cười nhạo và châm biếm. Trong cơn nóng giận, cô đã đi ngủ cùng một người đàn ông có khuôn mặt điển trai trắng trẻo ấy. Body 6 múi, cùng với cuộc sống tốt. Thật tiếc rằng anh ta là một kẻ bị bệnh, có thể chết đi bất cứ lúc nào! Vì thế hàng đêm cô đều thì thầm vào tai người đàn ông: “Không được phép chết, nhất định phải đi cùng ta, biết không.” Người người đều nói gã đàn ông ấy không thật lòng thật dạ, Trì Vi cũng đã từng nghĩ như vậy. Cho đến một ngày trong nhà xảy ra chuyện, cô đã bị lừa dối và bắt nạt. Trong thời khắc ấy, nàng cùng Bạch đã mạnh mẽ như một vị vua. Bạch che chở cho cô ấy , hắn đem cô nâng niu trong lòng bàn tay, một lần nữa nói lời cuối cùng: “Bảo bối của ta, nàng là một Nữ hoàng. Một ngày là Nữ hoàng, cả đời là Nữ hoàng!”

Khanh Điểm Giang Sơn · Ciudad
Sin suficientes valoraciones
1314 Chs

Chương 56: Cung Tinh Tầm, giờ cô ấy vẫn là tôi

Editor: Waveliterature Vietnam

Nghe vậy Cung Tinh Tầm đơ người, còn chưa kịp phản ứng cửa xe đã mở ra.

Trong nháy mắt, đối diện là khuôn mặt dịu dàng xen lẫn tiếng gọi dài: "Tinh Tầm ca ca…"

Chưa dứt lời đã thấy Cung Tinh Tầm nắm tay Trì Vi, nụ cười ngay lập tức biến mất.

Vừa hay vào lúc này, Hoắc Đình Thâm dắt theo Lê Tuyết tiến đến gần.

Ngay giây phút này, bầu không khí bỗng rơi vào yên lặng, mỗi người phản ứng một kiểu .

Làm cho người ta chú ý nhất vẫn là Trì Vi và Cung Tinh Tầm, hai người đều có nhan sắc đẹp đẽ, không khác nào một cặp ngọc bích, mọi điểm đều rất phù hợp.

Thấy thế đôi mắt Hoắc Đình Thâm như sâu thẳm hơn, Trì Vi cùng Cung Tinh Tầm quan hệ rất tốt, điều này anh ta vẫn biết.

Chỉ là trước đây, hắn tin tưởng cô bị chứng rối loạn tình dục, không thèm để ý đến lời đồn đại nhảm nhí bên ngoài… Ngược lại, anh ta còn có chút đau lòng vì bản thân nhìn cô lớn lên, liên tiếp bị người ta ác ý suy đoán.

Kết quả, Trì Vi mất đi sự trong trắng, đối phương lại là một tên đàn ông xa lạ… Từng đó cũng đủ để chứng mình cô ta lừa gạt mình, không tồn tại cái gọi là chứng rối loạn tình dục!

Đúng lúc này nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, không khỏi châm biếm nghĩ.

Thời điểm đó cô cùng Cung Tinh Tầm thực sự trong sáng sao ? Đối phương có phải là một trong những người đàn ông xa lạ!

Một lúc sau, Hoắc Lan Tây hoàn hồn, vẻ mặt bình thường mở miệng: "Tinh Tầm ca ca, tôi có chút việc muốn tìm Vi Vi. Ai ngờ vừa tới cổng Học Viện Ngôi Sao thấy anh cùng Vi Vi, liền đi theo hai người tới đây…"

Vừa nói Hoắc Lan Tây vừa đi đến chen vào giữa hai người rồi kéo tay Trì Vi ra khỏi tay Cung Tinh Tầm.

Sau đó cô nhẹ nhàng hỏi Trì Vi: "Vi Vi, mấy ngày nay tôi có gọi điện thoại cho cô, sao cô không bắt máy. Bây giờ xuất hiện còn đi thẳng đến bệnh, có phải cô đã nghĩ thông rồi, muốn tìm anh trai tôi để giảng hòa không."

Nói xong cô lại liếc sang nhìn anh trai mình: "Anh, không phải mẹ đã nói rồi sao, anh và Vi Vi chỉ là hiểu lầm mà thôi, hôn ước giữa hai nhà vẫn được tiếp tục. Vị Lê tiểu thư này, đang ở trước mặt vị hôn thê của anh trai tôi, sao cô cứ dây dưa mãi thế?"

Lê Tuyết Tâm nghe Hoắc Lan Tây nói chuyện, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, vội vã buông cánh tay Hoắc Đình Thâm, yên lặng lùi về phía sau một bước.

"Lan Tây, em nói linh tinh cái gì vậy!"

Hoắc Đình Thâm khó chịu quát lớn em gái mình, rồi mới ngẩng đầu lên nhìn cô gái vẫn luôn trầm mặc từ đầu tới giờ: "Trì Vi, cô đến rất đúng lúc, tôi cũng có chuyện… Muốn nói với cô."

"Hoắc đại thiếu gia phong lưu như vậy, đã làm bụng của bạn gái mình to lên rồi, thái độ khi nói chuyện xử lý con riêng… Có thể khách khí một chút không? Vi Vi nhà tôi, từ bé đã được nuông chiều, không thích làm mẹ kế của người ta đâu!"

Cung Tinh Tầm khoanh hai tay trước ngực, vừa nói vừa lườm Lê Tuyết Tâm.

Sắc mặt của Hoắc Đình Thâm lập tức trở nên lạnh lẽo, hắn nhìn thẳng vào Cung Tinh Tầm: "Xin hỏi Cung ngũ thiếu gia, đây là việc riêng của tôi với Trì Vi, cậu dùng thân phận gì mà nhúng tay vào."

Hoắc Đình Thâm lạnh lùng hỏi ngược lại.

Chỉ thấy Cung Tinh Tầm vẫn bình tĩnh châm một điếu thuốc, hít một hơi rồi nhả khói: "Thân phận sao, đương nhiên là người theo đuổi Trì Vi! Chỉ tiếc, cô ấy một lòng coi trọng anh, không chịu cho tôi cơ hội. Đại thiếu gia, nếu anh vẫn còn là đàn ông thì mau ra quyết định đi! Một cô gái tốt như Vi Vi mà anh lại như kẻ mù mà không nhận ra được, chi bằng để tôi nâng niu…"

"A Tầm, đừng đùa nữa!"

Trì Vi nhìn sang cô bạn thân của mình cảm thấy không khỏi đau đầu.

Cô ấy vốn là nữ giả nam, hai người lại thân thiết nhiều năm như vậy, người ngoài đã sớm bàn tán xôn xao rồi… Bây giờ cô ấy lại còn cố ý nói như thế, đúng là rước thêm phiền phức!

"Hoắc đại thiếu gia, anh có cảm thấy… tôi đang nói đùa không?"

Cung Tinh Tầm không để ý đến Trì Vi, nhìn thẳng vào mắt Hoắc Đình Thâm, hơi nheo mắt lại.

Đây là một loại khiêu khích, khi đàn ông tranh giành phụ nữ với nhau sẽ phát ra tín hiệu uy hiếp!

Không hiểu sao, đột nhiên trong lòng Hoắc Đình Thâm xuất hiện một sự tức giận, hắn bước tới nắm tay Trì Vi, kéo tay cô ra khỏi tay em gái mình, gằn từng chữ cảnh cáo: "Cung Tinh Tầm, hiện tại cô ấy vẫn đang là vị hôn thê của tôi, cậu không có quyền chạm vào cô ấy!"

Nói xong anh ta kéo Trì Vi đi.

Cung Tinh Tầm dụi lông mi, không một chút ngăn cản, chỉ nói thêm một lời lạnh lùng: "Tôi không động vào hay không... không phải do anh quyết định!"