Mưu đồ gì.
Con ngươi trong ánh mắt của Bạc Dạ Bạch nhạt đi, ngóng nhìn lên bầu trời đêm phía xa xa, lạnh lùng nói một câu:" Chuẩn bị đưa qua sinh nhật đến khách sạn Xuân Giang Thu Dạ."
Nghe xong Cung Tu không khỏi ngẩn ra, giọng điệu tràn đầy kinh ngạc :"Anh chưa đi sao."
Ngừng nói rồi tính toán thời gian, bổ sung thêm : "Bây giờ trời đã gần sáng, hơn nữa tiệc sinh nhật An An đã kết thúc từ lâu ."
"Người còn đó, đưa quà. Nếu không có người, không cần đưa."
Vừa nói khuôn mặt Bạc Dạ Bạch vừa thể hiện một sự mệt mỏi không hề nhẹ.
Căn bản hắn cũng muốn tới khách sạn một chuyến.
Chỉ tiếc, cô gái này tự mình đuổi theo, còn cố ngăn cản… Sau đó nổi nóng đập vỡ quà tặng nên bản thân liền bỏ đi ý nghĩ đến gặp An An.
"Bạch, anh không muốn gặp mặt An An sao."
Đối với người bạn qua thư An An này, Cung Tu có không ít thiện cảm nên thuận miệng hỏi một câu như vậy.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com