Đến bệnh viện đã là hừng đông, mưa hầu như không rơi tí tách nữa mà tụm ba tụm năm thành từng đợt, vẫn rơi xuống không hề đúng lúc.
Trong không khí cảm giác ẩm ướt tràn đầy khắp mọi nơi.
Trước lúc bước xuống xe, Bạc Dạ Bạch mang một chiếc chăn nhung đến đắp lên người Vi Vi, khiến cô như bị vây nhốt rất chặt.
Sau đó Bạc Dạ Bạch cúi người ôm Trì Vi, chậm rãi bước xuống xe rồi bước lên những bậc thang của bệnh viện.
Ở cửa bệnh viện đã chuẩn bị một chiếc xe đẩy, không chỉ có bác sĩ, hộ sĩ mà còn có cả viện trưởng cùng nhau chờ ở nơi đó.
Bạc Dạ Bạch hành động cẩn thận từng li từng tí một, sau khi bước lên bậc tam cấp liền đặt cô vào xe đẩy, sau đó tiến vào thang máy, lên phòng bệnh ở tầng cao nhất.
Từ đầu tới cuối Bạch Tư Ẩn vẫn đi theo ở phía sau, sau tất cả nhìn Bạc Dạ Bạch che chở cho Trì Vi không khỏi cảm thấy sự xuất hiện của mình thật dư thừa.
Nếu như không ở lại thì sẽ rất lo lắng, nhất thời chịu đựng sự bất tiện này.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com