Xe dừng lại ở trước cổng tiểu khu, khoảng sân vốn rộng rãi vì sự xuất hiện của đội xe của Công Tước đại nhân mà bỗng trở nên chật chội.
Cung Ngũ có chút khó xử, cô muốn xuống xe nhưng Công Tước đại nhân vẫn đang cầm tay cô. Hai ngày nay sao cô cứ thấy thời gian trôi đi nhanh quá, rõ ràng là từ trường học về nhà cô xa lắm mà, nhưng sao lần nào cũng đến nơi nhanh thế này?
"Anh Tiểu Bảo, em đến nơi rồi." Cung Ngũ chớp mắt nhìn anh, cô đến nơi rồi, có thể trả tay lại cho cô được chưa? Cô lo lắng nếu mình cứ thế rụt tay về thì có khi anh Tiểu Bảo lại tức giận nữa.
Dường như Công Tước đại nhân cũng chỉ vừa mới phát hiện ra, anh cười với cô, nói: "Ừ."
Sau đó thả tay cô ra.
Cung Ngũ mím môi, sau khi Công Tước đại nhân xuống xe liền mở cửa xe cho cô: "Tiểu Ngũ xuống xe đi."
"Anh Tiểu Bảo, vậy em về nhà đây."
"Ừ."
Đi được hai bước cô lại quay đầu lại: "Anh Tiểu Bảo, nếu như anh về nước thì nhớ nói cho em biết, em sẽ tiễn anh."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com