"Nếu như ta không xuất hiện, nàng muốn để mình chảy sạch máu phải không? Nàng có biết mỗi một thứ ở nơi này đều hấp thu tinh nguyên tu sĩ hay không?" La Thần truyền âm nói với Vinh Tuệ Khanh.
Sắc mặt Vinh Tuệ Khanh tuy trắng bệch, nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười vừa lòng thoả ý.
Có lẽ sau này cô sẽ cảm thấy mình thật ngu ngốc, thế mà lại dùng loại phương pháp này bức ép La Thần xuất hiện.
Thế nhưng nếu như cô không làm như vậy, cô biết mình sẽ hối hận cả đời. Mà cả đời của cô có thể sẽ dài đến đằng đẵng, cô không muốn cả quãng đời còn lại đều dùng để hối hận tại sao mình không đập nồi dìm thuyền, buộc La Thần hiện thân!
"Nếu như toàn bộ máu của ta đều chảy sạch, mà chàng vẫn không xuất hiện, coi như ta nhìn lầm người. Cũng tuyệt vọng rồi, đời này sẽ không cùng chàng có bất kỳ liên hệ gì nữa." Giọng nói Vinh Tuệ Khanh tuy mềm nhẹ, nhưng rơi vào trong tai La Thần lại khó chịu đến tột cùng.
Hai người lặng lẽ đứng trong sơn động nhìn nhau.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com