Kiều Nhã Nguyễn muốn tránh đi, nhưng một bên Phong Phong đang cầm chặt cổ tay của cô, cằm cũng bị anh ta nắm chặt lấy.
Cô không còn đường để lui nữa rồi.
Kiều Nhã Nguyễn bình ổn lại suy nghĩ của mình, cố gắng khiến trái tim đang đập loạn nhịp của mình yên ổn trở lại.
"Không nghĩ ra sao? Ngay cả thích tôi ở điểm nào mà anh cũng không rõ, thế mà còn không biết xấu nói thích tôi?" Kiều Nhã Nguyễn bật cười thành tiếng.
"Nếu tôi nói ra được thì sao?" Phong Phong vừa nói vừa nhích sát lại gần cô thêm chút nữa.
Kiều Nhã Nguyễn mím môi thật chặt, nhưng mà khóe mắt vẫn mang ý cười. Lúc Phong Phong còn đang ngây người vì nụ cười của cô thì Kiều Nhã Nguyễn đột nhiên giằng tay ra rồi đẩy mạnh Phong Phong lùi lại.
Gót chân của Phong Phong hơi dùng sức một chút đã đứng vững lại.
Kiều Nhã Nguyễn thong thả chỉnh lại quần áo của mình, cô nhàn nhạt nói: "Thì tôi thay đổi, anh thích tôi ở điểm nào, tôi sẽ thay đổi điểm đó không được sao?
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com