Hứa Hi Ngôn đặt cái đèn xuống, tay nghịch lọn tóc mình rồi cười yêu mị, nói: "Anh Lý, anh phải biết là muốn ngủ với em, không phải chuyện dễ dàng như vậy đâu nha."
Lý Tông Hạo nghe xong liền cảm thấy có tiến triển: "Anh biết chứ. Bất kể điều kiện của em là gì, anh đều đồng ý với em!"
"Em muốn chừng này!"
Hứa Hi Ngôn xòe một bàn tay, lắc lắc.
"Năm trăm nghìn?"
Hứa Hi Ngôn vừa mỉm cười vừa lắc đầu, Lý Tông Hạo lại bạo dạn đoán một con số: "Năm triệu?"
Hứa Hi Ngôn lại lắc đầu, Lý Tông Hạo lại lần nữa đoán: "Lẽ nào là năm mươi triệu sao?"
"Sao nào? Anh chê đắt quá hả? Hay anh nghĩ em không xứng với giá đó?"
Hứa Hi Ngôn cố tình ôm bả vai của mình, trong mắt ánh lên sự quyến rũ. Ánh nhìn của cô khiến miệng lưỡi Lý Tông Hạo khô khốc, hắn liền đồng ý: "Được! Anh trả!"
Lý Tông Hạo lập tức sờ soạng lấy sổ chi phiếu trong túi áo vest bên giường, ký tên lên một tờ chi phiếu trị giá năm mươi triệu rồi đặt lên bàn.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com