Hoắc Vân Thâm quay sang nhìn cô bằng ánh mắt sâu xa. Ngay sau đó, anh đưa bàn tay phải ra rồi nắm lấy tay trái của cô, hai bàn tay siết chặt.
Hứa Hi Ngôn mỉm cười, cảm nhận những vết chai mỏng trên lòng bàn tay anh, còn cả lực giữa các ngón tay, dường như có một dòng điện từ đầu ngón tay chạy thẳng vào tim cô.
Thì ra mười ngón tay liền với tim chính là như vậy.
Xe đang đi trên con đường ven biển rộng lớn thì Hoắc Vân Thâm đột nhiên tăng tốc. Hứa Hi Ngôn không kịp chuẩn bị vội chụp lấy tay vịn: "Ôi, chồng ơi, sao tự nhiên anh lái xe nhanh vậy?"
"Đi dã chiến!"
"Hả, anh đang đùa đấy à?"
"Anh không đùa."
Hoắc Vân Thâm dùng hành động thực tế để chứng minh anh là môt người nghiêm túc, là một người theo chủ nghĩa hành động, là một người dám nghĩ dám làm.
Cuối cùng anh lái xe đến giữa sườn núi Lan rồi dừng xe ngay trên sườn núi.
Sau khi xuống xe, Hứa Hi Ngôn mới nhận ra đứng ở đây có thể quan sát hơn một nửa Bái Kinh.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com