Mạc Thanh Yên đưa mắt, nhìn về phía Vương phi Khải Lỵ, thấy cô cùng Ám Dạ đế vương cùng nhau bước lên sân khấu, sau đó là quyên tiền từ thiện, rồi phóng viên tiến đến, tuần tự theo quy trình.
Mạc Thanh Yên và bà Lệ quan sát một lượt từ đầu tới khi kết thúc, bà Lệ cũng quên một chiếc vòng ngọc giá trị liên thành, nhưng không lưu lại tên họ.
"Bà nội, người thật tốt."
Bà Lệ hơi mỉm cười "Nhìn những đứa trẻ đáng thương như vậy, chúng ta có thể giúp được chút nào thì hay chút đấy."
Hai người cùng nhau tiến đến khu ăn uống dùng bữa, Lệ Đình Tuyệt cùng Vương phi Khải Lỵ đi hết lịch trình cần thiết, Vương phi chuẩn bị ra về. Trước khi về, ánh mắt hàm ý nhìn Lệ Đình Tuyệt:
"Ám Dạ, Bối Thiến vẫn luôn chờ cháu, hy vọng cháu có thể suy xét lời ta vừa nói."
Lệ Đình Tuyệt hơi cười nhạt:
"Cháu không cần"
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com