Hứa Hi Ngôn chờ câu trả lời từ anh, nhưng cuối cùng Hoắc Vân Thâm lại vứt cho cô một cái áo khoác: "Mặc vào đi, đừng để lạnh!"
Chết tiệt... Hoắc Vân Thâm thật sự muốn vả vào mặt mình một cái, trong lòng ngập tràn hối tiếc. Người con gái anh yêu thương đang hỏi anh có phải thích cô hay không, tại sao anh lại không dám trả lời chứ?
Nói "Phải" một tiếng thì sẽ chết hay sao?
Hoắc Vân Thâm nói xong câu đó thì hối hận đến nỗi muốn cắn lưỡi tự vẫn ngay lập tức.
Hứa Hi Ngôn tựa như bị người ta dội cho gáo nước lạnh, ngọn lửa nhen nhóm trong lòng vừa bùng lên đã bị dập tắt trong nháy mắt.
Anh vòng vo không trả lời, rõ ràng anh không hềđểýđến cô phải không?
Nhìn đi nhìn đi, đã bảo mà, Hoắc Vân Thâm sao có thể thích côđược chứ?
Hứa Hi Ngôn chỉ buồn bực một chút rồi lập tức nghĩ thông suốt. Côđoán rằng, chắc tình trạng sức khỏe hiện tại khiến Hoắc Vân Thâm không tự tin vào bản thân, nên không dám tùy tiện biểu lộ tình cảm của mình.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com