Hứa Hi Ngôn rời khách sạn, lên chiếc xe RV của Hoắc Vân Thâm. Khi hai người gặp mặt trên xe, cô tỏ ra như không có chuyện gì xảy ra, vẫn cười cười nói nói như bình thường.
Chỉ có Hoắc Vân Thâm vẫn luôn cảm thấy cóđiều gì kỳ lạ.
Trên đường, điện thoại Hoắc Vân Thâm đang để trên bàn trà reo lên. Hứa Hi Ngôn liếc mắt nhìn một cái, phát hiện tên người gọi đến là "Đạo diễn Hứa".
Hoắc Vân Thâm cúi đầu thấy số máy gọi đến là của Hứa Tấn Sơn, hơi nhíu mày một chút. Lúc ở cạnh Hứa Hi Ngôn, anh không muốn bị bất cứ ai quấy rầy. Vì thế, anh cầm điện thoại lên, nhấn nút từ chối cuộc gọi rồi tắt nguồn luôn.
Trong lòng Hứa Hi Ngôn âm thầm hừ lạnh. Ha ha ha, Hứa Tấn Sơn, bây giờông đã biết sợ chưa?
Lúc làm chuyện thất đức sao ông không nghĩđến hậu quảđi?
Thấy chiếc xe không đi về hướng Thịnh Thế Ngự Cảnh, Hứa Hi Ngôn không nhìn ra ngoài cửa sổ nữa mà quay lại hỏi Hoắc Vân Thâm: "Anh Hoắc, bây giờ chúng ta không về nhàà? Chúng ta đi đâu vậy?"
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com