Độ nhạy cảm của Tiểu Tịnh Trần với cảm xúc của người khác luôn rất cao, đặc biệt là đối với cảm xúc ngưng tụ lại cùng với nhau của nhiều người như thế này. Dây ăng ten cảm xúc của cô bé lập tức đã bắt được sóng của bọn họ. Nhìn thấy những đôi mắt với ánh nhìn mơ hồ, Tiểu Tịnh Trần nghi hoặc nghiêng đầy sang một bên, xoa lấy tóc sau đầu, nghĩ một lúc rồi nói: "Bảy mươi tỷ là vốn, chúng tôi giữ lại, mười tỷ là tiền lãi, đưa cho mọi người chia nhau đi!"
Âm thanh của Tiểu Tịnh Trần mềm mại, giọng nói cũng không lớn, nhưng lọt vào trong tai của những nhân viên này lại như sấm sét đánh đùng đoàng giữa trời quang. Tất cả mọi người nhất thời đều không kịp phản ứng, thậm chí họ còn cho rằng chính mình xuất hiện ảo tưởng về thính giác, không tự chủ được mà ngoáy lỗ tai của mình.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com