Tiếng còi xe cứu thương phá tan màn đêm yên tĩnh, mang Triển Đế đang thoi thóp cùng ba đứa trẻ vì bị rơi xuống nước mà bắt đầu lên cơn sốt nhẹ, cộng thêm một thiếu niên không ngừng cảm ơn rối rít rời đi. Tiểu Tịnh Trần nhìn theo đèn xe cứu thương đã đi xa, ôm lấy cánh tay Bạch Hi Cảnh, tựa vào người anh: "Ba ơi, ba đến thật là nhanh."
Bạch Hi Cảnh vươn tay ôm lấy vai cô bé nói: "Xem ra sau này ba không cần lo lắng con sẽ lạc đường nữa rồi."
Tiểu Tịnh Trần nhoẻn miệng cười khoe hai lúm đồng tiền nhỏ nhắn, đôi mắt cong như trăng lưỡi liềm nhìn lên mặt sông lóng lánh gợn lên từng đợt sóng nhỏ lăn tăn. Quả Cà nhô đầu ra, cái lưỡi dài màu đỏ nhẹ nhàng thò ra thụt lại: "Khè~ Khè~ Khè~"
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com