Sư phụ lập tức quay đầu lại liền nhìn thấy Thạch Bí đang bò dậy, đầu đầy bụi đất, trong hốc mắt ẩn chứa hai tầng nước mắt đau khổ, uất ức ai oán nhìn sư phụ mình. Sư phụ lại quay sang nhìn lại Bách Lí Dao. Cô nhóc này từ đầu tới cuối đều duy trì tư thế tiêu chuẩn mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, hoàn toàn là một bộ dáng không liên quan đến mình.
Sư phụ nhướng mày, trừng hai mắt giận dữ nói: "Dao Nhi, con đang làm gì vậy?"
Bách Lí Dao lúc này đáng lẽ ra sẽ nói: "Con có làm gì đâu, là do sư đệ không cẩn thận nên tự ngã đó chứ!" Các loại lời thoái thác trách nhiệm. Nhưng Tiểu Tịnh Trần căn bản không thể nhớ nổi lời thoại, cũng không biết làm thế nào để diễn theo tính cách của Bách Lí Dao.
Không thể không nói, Bạch Hi Cảnh vô cùng hiểu Tiểu Tịnh Trần. Anh biết khi bé nhìn thấy An Kỳ biểu diễn một động tác đứng tấn không tiêu chuẩn, chắc chắn sẽ động chân sửa lại. Cho nên anh không nói gì với bé hết, chỉ để bé tự do phát huy.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com