Thiết kiếm cũng không thiết lập là chỉ mình Thời Sênh cầm được.
Thứ đồ chơi này đến đứa trẻ ba tuổi cũng có thể cầm được.
Nhưng người có thể đỡ được nó, trong ấn tượng của Thời Sênh ----
Nhiều quá, không đếm được.
Đương nhiên cầm được cũng không có tác dụng, trừ Thời Sênh, những người khác cũng chỉ có thể cắt củ cải, gọt vỏ khoai tây, còn uy lực khác thì không dùng được đến một nửa.
Đối với người bình thường mà nói, đây chỉ là thanh kiếm tồi tàn.
Thiết kiếm: "..." Cô mới là một thanh kiếm tồi tàn.
Thời Sênh không lập tức lấy lại thiết kiếm.
Dám lấy kiếm của ông à!
Vậy thì hãy cố gắng mà hầu hạ tổ tông đó cho tốt.
Minh Khâm cầm thiết kiếm đi ra ngoài, thiếu niên lập tức bước tới đón, tò mò nhìn thiết kiếm trong tay hắn, "Chủ nhân, thanh kiếm này..."
Ở đâu ra vậy?
Cầm kiếm trong cung, sẽ bị bắt đó.
Minh Khâm dùng áo choàng ngoài che đi thiết kiếm, rồi cực kỳ ung dung bước ra ngoài.
...
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com