Lúc ta sinh ra, nghe nói là một ngày tuyết lớn.
Do thời tiết quá lạnh, cơ thể của mẹ ta đã không chống chọi được qua mùa đông đó.
Còn ta thì vốn bị sinh non, lại không có sữa mẹ, nên cũng để lại mầm bệnh.
Lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy, là khi ta và cha đến gặp Dược bà bà, là Dược bà bà được giang hồ gọi là thần y.
Cô đang ngồi trong sân của Dược bà bà. Ta vừa bước vào thì đã nhìn thấy cô ấy. Một cô gái trắng trẻo non nớt. Mặc dù trên người cô chỉ mặc bộ y phục vải thô, nhưng không hề che đi dáng vẻ xinh đẹp của cô ấy.
Cha và Dược bà bà vào phòng nói chuyện, còn ta thì đứng trong sân.
Từ khi ta đến, cô ấy vẫn ngồi yên như vậy, ta rất tò mò muốn biết cô ấy đang xem cái gì, nên ta đã chầm chậm bước đến.
"Muội đang xem gì vậy?" Khi đó ta mới tám tuổi, dáng người tương đối cao, vì vậy khi đứng trước mặt cô ấy, hình như đã chắn toàn bộ ánh sáng trước mặt cô ấy.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com