webnovel

18

18

Hộc Tía chầm chậm đi ra giếng múc nước rửa mặt, bắp chân cùng thắt lưng còn đau nhức lên khi cậu cúi xuống cầm chậu nhỏ đặt lên ghế, khăn lạnh lau rửa gương mặt, cũng nhanh chóng tẩy đi hình ảnh lướt qua trong đầu cậu, cái cách gã nắm lấy cổ chân cổ tay cậu xoay vần trên giường ra sao.

Nhà cửa quạnh quẽ, Đùi Gà nằm trong ổ rơm quen thuộc của nó ngủ kềnh dưới nắng, cậu chẳng nhìn thấy mặt gã từ khi thức dậy, cổng nhà khép hờ không khóa, chắc gã chỉ quanh quẩn gần nhà thôi.

Cậu vào gian bếp rót cho mình một bát nước ấm, ấm nước làm bằng sành hãm đầy lá chè xanh, nước chè xanh vàng thơm nức tươi mát xen lẫn vị đắng trên đầu lưỡi Hộc Tía, ấm áp trôi xuống bụng.

Cậu ngồi xuống bàn bếp, mở lồng đậy gọn gàng đặt sang một bên, trong lồng bàn trúc đặt một bát cháo cùng trứng chiên sẵn, một rổ nhỏ con con hái rau sống tươi non trong vườn.

Cậu bứt một cọng húng thơm xanh non vò vò trên ngón tay rồi bỏ vào miệng nhai, cầm thìa xúc cháo còn âm ấm lên miệng.

Cháo nhừ nhuyễn vữa từng hạt gạo, cậu nuốt từng ngụm chảy xuống dạ dày trống rỗng, cháo thơm ngọt vị thịt do gã dùng nước hầm gà tối qua nấu chung, mùi gừng cay cay ấm lẫn cùng mùi thơm thơm rau sống ăn kèm, trứng rán xém vàng quanh mép mà cậu cắn ngập mồm thì lòng đỏ vẫn mềm chảy sền sệt khiến cậu cắn vội, trước khi lòng đào tan vào nước cháo.

Gã chẳng cần cậu nói cũng biết, Hộc Tía sẽ chẳng kém ăn bất kì thứ gì gã có thể mang tới cho cậu, cháo loãng hay cháo nấu cùng rau dại, cơm trắng mềm hoặc cơm trắng độn khoai, cậu đều cố ăn hết sạch cùng với gã mỗi bữa.

Gã chẳng bao giờ kể lể những hành động của mình nơi đầu môi, lòng tốt của gã, sự quan tâm của gã dành cho cậu bắt đầu từ những chuyện bình thường, những hành động bình thường của những người bình thường có tình cảm với nhau.

Cách gã xỉa phần bụng cá tách xương gắp vào bát cậu hoặc cá lia thia chiên giòn gạt ra một góc đĩa trước mắt cậu, từng con cá đã được gã bẻ hết phần đầu khô cứng, con lại thân cá giòn tan vàng ươm ngon lành cho cậu.

Gã đã kéo cậu ra khỏi chậu đồ bẩn bên giếng nước, khi đôi tay cậu đã lành lặn và cậu chỉ muốn làm một vài việc gì đó có ích trong ngôi nhà của gã, cậu sợ cảnh ăn không ngồi rồi được cung phụng như thể cậu mới là chủ nhà còn gã lại thành người hầu hạ, họ chung sống trái khoáy như thế thật sự không phải là việc hay ho chút nào.

Từ lần đó, cậu nhìn quần áo cậu cùng quần áo gã phơi chung một sào hong khô dưới nắng, vạt áo vải khô bay bay trong gió, thổi lòng cậu lâng lâng bay theo.

Gã bảo gã chẳng cần cậu làm gì giúp gã, lý do tại sao thì gã lờ đi chẳng buồn nói năng thêm, gã đặt cậu cẩn thận trong cuộc sống của gã, bình yên sinh hoạt, có cơm no bụng, có giấc ngủ ngon, có nhà để trú thân, và cũng có một người thật gần…

Vị cháo ngọt ngào tràn đầy khoang miệng, Hộc Tía đang ăn tự cười một mình khi nhớ tới những chuyện vu vơ xoay quanh ngày tháng chậm rãi trôi đi, bình yên mà cậu mơ tưởng khao khát trong những ngày chết lặng nơi đó, hóa ra chính là cuộc sống như gã ôm chặt lấy cậu, đặt cậu vào giữa những điều ấm áp giản đơn như thế đó.

Cậu ăn vừa xong thì Đùi Gà bật dậy chạy cuốn quýt ra cổng đón chủ về, gã đẩy cửa vào nhà lưng đeo gùi trúc đi ra giếng, gã hạ gùi xuống sàn giếng đổ một đống măng vầu còn bám đầy đất, tung gàu xuống giếng múc nước, xắn tay áo ống quần rửa mặt mũi tay chân.

Cậu chống tay lên bàn đỡ cằm, lặng thinh dõi nhìn theo bóng dáng gã, gã không để ý trong bếp có một người chăm chú đưa mắt theo ánh nắng vàng rực ôm choàng lên vai gã.

Ma xui quỷ khiến thì thầm trong lòng người sâu thăm thẳm, miệng ngọt môi thơm dụ dỗ trái tim nảy lên vội vã, Hộc Tía giống như bị ánh sáng trên đôi vai ấy mê hoặc, đứng dậy bước đến gần hơn…

Gã không cần quay đầu cũng nhận ra tiếng bước chân của ai đến từ đằng sau, chỉ là gã vẫn không ngờ được, khi đôi tay người đó ôm choàng lấy cổ gã, cơ thể cậu ghì xuống vai lưng người đàn ông đó, gã hoảng hốt chống tay xuống đất giữ lấy thăng bằng gồng gánh cả hai người.

Nắng sớm sáng sủa, hai bóng người nghiêng nghiêng im rõ dưới bóng nước loang loáng, măng xuân một góc đầy đất, gùi trúc chỏng trơ một bên, gã liếc nhìn bóng cậu bóng gã hòa vào nhau như một…

Vành tai gã chín rần như trái gấc bén nắng bị gió đẩy lúc lỉu trên giàn tre xanh rì lá.