webnovel

[Ansatsu Kyoushitsu] Người mới

Lớp 3-E của Trường Trung học Cơ sở Kunugigaoka, hay còn gọi là lớp End, một lớp cặn bã, chỉ chứa những con người dưới đáy của xã hội. Thế nhưng một ngày, một sinh vật bạch tuộc màu vàng tự xưng là người sẽ phá hủy Trái Đất trong tương lai xuất hiện với những sức mạnh phi thường. Và lớp E phải trở thành nơi đào tạo các sát thủ chuyên nghiệp để giết hắn ta. Cùng với một cô gái. Từ đó, câu chuyện được hé mở. ////////////// Cre bìa: mattroichanly- (@UYB_Team) ////////////// Vui lòng không mang đi nơi khác, truyện của mình chỉ được đăng tại Wattpad và Webnovel nick SinaDan. Nếu phát hiện có ai đem đi thì mình sẽ tạm ẩn truyện đến khi mọi chuyện giải quyết xong. Nếu ai thấy nơi nào reup lại truyện của mình thì hãy báo cho mình, xin cảm ơn. Nếu bạn nào đang đọc những dòng này ở một nơi khác ngoài Wattpad và Webnovel nick SinaDan này tức là các bạn đã đi sai đường rồi đấy :))) Hãy đọc ở chỗ chính chủ, ủng hộ để có thể có thêm nhiều chương mới một cách đều đặn ha :))) ------------------- Một fic được viết ra để tự thẩm :))) Nhưng dù thế vẫn đặc biệt đầu tư chất xám và tâm huyết vào Đặt tên truyện cho có thôi nên mọi người đừng quan tâm quá :D

SinaDan · Adolescente
Sin suficientes valoraciones
27 Chs

Chap 9

  - Nào, chúng ta bắt đầu nha.

  Các học sinh lớp E nhìn một đống Koro-sensei trên bục giảng, ai cũng thắc mắc.

  'Bắt đầu gì?'

  - Sắp tới kì thi giữa kì rồi, nên học kì này, thầy sẽ bắt đầu một khóa huấn luyện cấp tốc cho các em.

  Koro-sensei nói, các bản sao bắt đầu phân ra đứng trước từng bàn của mỗi người.

  - Bản sao của thầy sẽ hướng dẫn từng em một. Ai yếu môn nào, thầy sẽ xử hết.

  - Tại sao em lại là biểu tượng Naruto?!!_ Terasaka đập bàn, tức giận hỏi.

  - Riêng Terasaka-kun cần một khóa đặc biệt, em còn yếu nhiều môn lắm.

  Lớp E thấy, ổng cứ phân thân đều đều sao ấy.

  Ngữ văn 8 người, toán 8 người, xã hội 3 người, khoa học 4 người, tiếng anh 4 người, Naruto 1 người và... 1 người nâng cao.

  Có đủ bản sao cho tất cả, trong khi lúc trước thầy ấy chỉ tạo ra được 3 bản sao thôi.

  - Trời đất mẹ ơi!!!

  Bỗng nhiên tất cả các Koro-sensei bị méo mặt lại, lõm vào một phần trông kinh dị chết.

  - Karma-kun đừng có làm như vậy._ Koro-sensei nổi giận, vung xúc tu nói._ Khi thầy né đòn của em, các bản sao của thầy cũng sẽ bị ảnh hưởng. Chúng nó nhạy lắm đấy!!!

  - À mà, thầy đủ sức trụ được với ngần ấy bản sao sao?_ Nagisa thắc mắc.

  - Khỏi lo đi cưng._ Koro-sensei cười, xúc tu chỉ ra ngoài sân, nơi có một Koro-sensei khác đang nằm trên ghế thư giãn._ Thầy cũng có nghỉ ngơi chứ bộ.

  - Vậy cái là không biết mệt à?!!

  Nhưng rắc rối vẫn chưa hết.

  - Á! Tại sao thầy lại chảy nước miếng vậy, Koro-sensei?

  - Tởm quá!!!

  - Thầy xin lỗi._ Các Koro-sensei đồng thanh nói._ Tại vì thầy ngửi được mùi bánh trong cặp của Iai-chan. Ôi bánh quy được rải vụn socola.

  - Gớm quá cha nội!

  - Bộ ông là chó hay sao mà mũi thính vậy?!

  - Iai-chan, chút nữa em cho thầy ăn ké vài cái với, trong đó có tận 20 cái mà.

  - Ăn gì ăn hoài!!!

  ---

  - A. Iai-san._ Nagisa nhìn Iai ở phía sau cậu._ Cậu đến khi từ khi nào vậy?

  - Mới đây. Ai vậy?_ Iai ngước mặt, nhìn vào người đàn ông tóc nâu đang cười đầy giả tạo trong phòng giáo viên.

  - A... Chủ tịch Asano đấy. Thầy ấy là chủ tịch trường.

  - Hôm nay, tôi đã nhận được phản hồi từ giáo viên lớp D._ Người đàn ông đó mỉm cười nói._ "Một học sinh lớp E đã muốn ăn tươi nuốt sống học sinh của tôi", hơn nữa còn dọa giết em ấy.

  Nagisa cạn lời, cậu thấy Iai nhìn mình, liền cười miễn cưỡng.

  - Ha ha, lúc đó tớ đâu có đáng sợ lắm đâu nhỉ.

  Iai nhìn cậu không nói gì, điều đó làm Nagisa bối rối.

  - Cậu khá ngầu.

  Và nguy hiểm.

  Trước khi Nagisa kịp đỏ mặt vì lời khen của Iai, cuộc trò chuyện bên trong phòng giáo viên tiếp tục thu ý sự chú ý của cả hai.

  - Koro-sensei._ Chủ tịch Asano vừa gọi, vừa thảy một thứ lên không trung.

  'Trò gỡ rối à?!'

  - Hãy gỡ chúng ra trong vòng một giây xem nào!

  - Hả?! Sao tự dưng...

  Một giây sau...

  Các xúc tu của Koro-sensei đều rối thành một cục, thậm chí lưỡi và cổ cũng bị vướng vào.

  'Sao mà thành ra như thế được hay vậy trời!!!' Nagisa há hốc mồm, không thể tin.

  - Đúng như người ta nói, thầy có tốc độ siêu phàm. Chắc rồi, thế thì... thầy có thể dễ dàng né tránh được mọi kiểu đòn nhỉ._ Chủ tịch hứng thú nói, sau đó ngồi xuống trước mặt Koro-sensei._ Nhưng thầy biết đấy, trên thế gian này... có những vấn đề không thể nào giải quyết bằng tốc độ đâu.

  Nói rồi hắn ta đứng dậy, gật đầu chào Karasuma.

  - Thôi, thế đủ rồi.

  Rồi đi ra ngoài. Cửa phòng giáo viên bị kéo ra. Chủ tịch Asano đi ra, nhìn hai người bọn họ.

  Hắn nhìn Nagisa chằm chằm rồi đột nhiên bật cười.

  - Chào em! Thầy đang rất mong đến kì thi giữa kì, em hãy cố gắng hết sức nhá.

  Sau đó quay sang Iai đang đứng bên cạnh.

  - Còn em, thầy biết thành tích học tập của em rất tốt. Hi vọng lớp E sẽ không làm mai một tài năng của em!!!

  Dứt câu, chủ tịch Asano quay người, nụ cười hoàn toàn biến mất, rời đi.

  'Vạn tiễn xuyên tâm... Trong phút chốc, tôi không còn là một sát thủ, mà chỉ đơn thuần là học sinh lớp E thôi.' Nagisa siết chặt áo. 'Nếu là một mục tiêu, quả thật thầy ấy là bất khả chiến bại . Thầy ấy kiểm soát mọi thứ trong kế hoạch của mình. Tuy nhiên, với tư cách một giáo viên , thầy ấy chả đáng là gì. Trong ngôi trường này, luôn tồn tại một thế lực tối cao như thế.'

  Iai nhìn Koro-sensei đang nằm vật dưới đất.

  'Chà... xung quanh nổi lửa luôn rồi.'

  ---

  Ngày hôm sau.

  - Thầy đã trở lại và lợi hại hơn xưa._ Các bản sao của Koro-sensei nói._ Chúng ta bắt đầu nào các em.

  Điều làm mọi người bối rối chính là các bản sao của Koro-sensei nhiều gấp ba lần, lớp học vốn không rộng rãi mấy liền vô cùng chật chội.

  'Trời ơi, sao mà nhiều ổng dữ vậy?!'

  - Koro-sensei, thầy sao vậy?_ Kayano hỏi._ Em thấy thầy hơi bấn loạn.

  - Hả? Đâu có đâu?_ Koro-sensei thản nhiên trả lời.

  Nagisa im lặng nhìn Koro-sensei, cậu nhớ đến câu nói hôm qua của ngài chủ tịch.

  "Trên thế gian này, có những vấn đề không thể giải quyết bằng tốc độ đâu."

  ...

  "Reng! Reng!"

  Đến giờ giải lao.

  - Phù! Phù! Phù!

  Koro-sensei nằm vật ra bàn thở hổn hển, xúc tu cầm quạt quạt liên tục.

  - Nói không sai mà, đuối như trái chuối luôn rồi.

  - Sao thầy phải cố gắng dạy bọn em đến như thế?

  - Hề hề. Để các em được điểm cao chứ sao, rồi sau đó..._ Koro-sensei cười, nhắm mắt như đang nghĩ đến thứ gì đó tốt đẹp._ Các em sẽ tôn sùng thầy, mấy em ngực bự trường bên sẽ biết đến tiếng tăm của thầy. Ý định ám sát thầy sẽ tiêu tan luôn, quả là một công đôi chuyện mà.

  Các học sinh lớp E nhìn nhau.

  - Ôi dào, tớ thấy mình ám sát thầy thì được hơn.

  - Phải, chỉ cần được mười tỷ là chúng ta có thể sống xa hoa đến chết rồi.

  - Cái gì?_ Koro-sensei bật người dậy._ Các em thật sự nghĩ như vậy sao?

  Bọn họ cười miễn cưỡng.

  - Chúng em là học sinh lớp E mà thầy.

  - Chúng em chắc sẽ giỏi ám sát hơn là ngồi căng não.

  Koro-sensei như nhận ra điều gì đó, đứng dậy.

  - Ra vậy, hiểu rồi.

  - Hiểu gì ạ?

  - Các em... không đủ tư cách để ám sát tôi._ Koro-sensei nói với giọng tăm tối._ Tất cả tập trung ra sân trường. Gọi cả Karasuma-sensei và Irina-sensei theo.

  Koro-sensei kéo cửa bước ra.

  - Ổng bị sao vậy?

  - Ai biết. Tự nhiên lên cơn vậy ta?

  Mọi người đi xuống dưới sân thì thấy Koro-sensei đang đem hết đống đồ đạc và khung thành trên sân đi chỗ khác.

  - Iai-chan, cậu nghĩ Koro-sensei đang bày trò gì vậy?_ Karma đứng khoanh tay hỏi.

  - Không. Thầy ấy đang rất nghiêm túc đấy._ Iai đứng thẳng người.

  'Có vẻ sau một thời gian, tất cả mọi người, đều quên rằng anh ấy là người đã phá hủy mặt trăng và là kẻ sẽ phá hủy Trái Đất.

  Anh ấy có nhiều khả năng siêu phàm, và dọa một đám học sinh chủ quan chỉ là một chuyện nhỏ.'

  - Chính cái suy nghĩ "Mình sẽ ổn thôi vì mình lo chuyện ám sát rồi" làm cho các em lơ là mục tiêu học tập của mình._ Koro-sensei bắt đầu xoay với tốc độ cực nhanh._ Thực ra chỉ là... các em đang biện hộ cho chính sự tự ti của bản thân thôi.

  Gió bắt đầu nổi lên, xoay quanh Koro-sensei. Càng ngày càng mạnh, khiến cho tất cả mọi người cố gắng bám vững để không bị cuốn vào đó.

  - NHỮNG AI KHÔNG SỞ HỮU MỘT VŨ KHÍ DỰ PHÒNG THÌ KHÔNG CÓ TƯ CÁCH TRỞ THÀNH KẺ ÁM SÁT.

  "Rào rào."

  - Cỏ thì mọc um tùm, đất đá thì ngổn ngang._ Koro-sensei trở lại bình thường._ Ta phải dọn dẹp một chút.

  Các học sinh lớp E giật mình, há hốc mồm nhìn khoảng sân đẹp đẽ trước mắt, nơi mà Koro-sensei đang đứng.

  - Trừ khi các em đủ tự tin vào bản thân và cho ta thấy điều ta muốn. Còn không, không ai có tư cách làm đối thủ của ta. Nên ta sẽ san bằng chỗ này và cả mọi người trước khi ta rời nơi đây.

  - Cái vũ khí thứ hai đó..._ Nagisa mở miệng hỏi._ Làm thế nào mà bọn em có được?

  - Ta đã suy nghĩ rồi._ Trên trán Koro-sensei hiện lên số năm mươi._ Ngày mai, tất cả các em hãy cố gắng lọt vào top 50 trong bài thi ngày mai.

  - !!!?

  Mọi người giật mình trước yêu cầu của Koro-sensei.

  'Anh quá coi trọng vào thành tích rồi.'

  - Hãy vận dụng thứ vũ khí đó một cách tự tin._ Koro-sensei cười híp mắt._ Hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ kì này. Mỉm cười kiêu hãnh và ngẩng cao đầu.

  Với tư cách là sát thủ.

  Và với tư cách là thành viên của lớp E.

  ---

  Ngày kế tiếp sau ngày kiểm tra giữa kì.

  - Thế là thế nào?_ Karasuma nghiêm giọng, hỏi._ Sao lại có chuyện bất công như thế được?

  Shiota Nagisa, tổng điểm 315, hạng 105/186.

  Isogai Yuuma, tổng điểm 367, hạng 159/186.

  Terasaka Ryoma, tổng điểm 230, hạng 159/186.

  - Thay đổi quá nhiều, số lượng câu hỏi dự tính vào hai ngày trước , sẽ bao hàm tất cả các môn cơ mà.

  Cả lớp im lặng, cúi đầu nhìn vào bài kiểm tra của mình.

  Karasuma nghe xong, cúp máy, nhìn Koro-sensei với vẻ hơi lo lắng.

  'Tên chủ tịch đó... Hắn làm thế này để xúc tiến cho cái hệ thống của hắn đây mà! Coi như mọi công sức đổ sông đổ bể... Nếu mục tiêu mà rời khỏi lớp E là xem như hỏng!!'

  - Đây là lỗi của tôi, có vẻ tôi đã xem nhẹ hệ thống giáo dục của trường này._ Koro-sensei quay lưng lại với mọi người, úp mặt vào bảng._ Thầy không còn mặt mũi để nhìn các em nữa.

  "Vút!"

  - Má ơi!!!

  Koro-sensei lách sang một bên, né con dao bị ném đến.

  - Thiệt không đó?_ Thủ phạm không ai khác là Karma, người đang nói với giọng bỡn cợt._ Nếu thầy không nhìn tụi em, thì sao mà thấy được tụi em sẽ đến giết thầy chứ.

  - Karma-kun!!! Thầy đang nóng trong người đó.

  Karma thảy một xấp giấy vào Koro-sensei.

  Akabane Karma, tổng điểm 494, xếp hạng 4/186.

  - Mấy cha đó có đổi câu hỏi cũng không ăn thua gì với em.

  - Ôi... cậu ấy giỏi thật đó.

  - Và thầy đừng quên Iai-chan chứ.

  Karma ném thêm một xấp nữa.

  Kurasaki Iai, tổng điểm 500, hạng 1/186.

  'MẤY NGƯỜI LÀ QUÁI VẬT HẢ?!!'

  'NHƯ VẬY THÌ AI CHƠI LẠI MẤY NGƯỜI?'

  'ĂN CÁI QUÁI GÌ MÀ GIỎI DỮ VẬY?!!'

  - Nhưng em không có ý định rời khỏi lớp này đâu. Cái vụ ám sát này hấp dẫn hơn quay lại lớp cũ nhiều._ Karma cười nói._ Cậu thì sao, Iai-chan?

  Iai lắc đầu.

  - Vậy thầy định như thế nào? Các bạn không thể đứng top, thầy sẽ bỏ trốn như những gì thầy nói à?_ Karma cầm con dao, áp sắt măt Koro-sensei, lè lưỡi._ Thế thì có cần phải nói thẳng... là thầy sợ bị giết chứ gì?

  Cả lớp như ngầm hiểu, mọi người hùa nhau nói.

  - Ủa vậy là thầy sợ bị giết hả?

  - Thầy sợ thì cứ nói cho tụi em biết một tiếng chứ, Koro-sensei?

  - Thầy thiệt là, thầy muốn nói "thầy sợ quá, thầy trốn đây" chứ gì?

  Koro-sensei đứng trên bục giảng, cả người run run, đầu nổi đầy gân xanh.

  - IM ĐÊ!!!_ Koro-sensei tức giận hét lên._ Đời nào ta lại chạy trốn chứ!!! Ta sẽ báo thù ở kì thi cuối kì!!

  Cả lớp bật cười vui vẻ.

  Chúng tôi không vượt qua rào cản trong lần thi này, rào cản của lớp E.

  - Cười cái gì? Không phải mấy đứa đang buồn à?!

  Dù vậy, chúng tôi vẫn ngẩng cao đầu với niềm tự hào, với tư cách là học sinh lớp E.

----

Mấy bữa trước tui hơi bị deep nên mới nói vậy thôi ༎ຶ‿༎ຶ chứ tui không bỏ truyện đâu.

Con bé Iai nhà tui còn chưa thực hiện được mục đích của con bé thì làm sao tui bỏ chứ (◕ᴗ◕✿)

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ. ( ˘ ³˘)♥

(Đây là Iai, con gái tui đó ಥ‿ಥ)

_____

25/3/2020