Sau khi Diệp Tử Đàn bị đưa đi, Cố Niệm Chi và Trần Liệt cũng rời khỏi tòa nhà của phòng Kỷ luật.
Cả quãng đường, Trần Liệt cứ mơ mơ hồ hồ, hoàn toàn không thể tập trung tinh thần được.
Cuối cùng, anh ta không muốn quay về phòng làm việc nữa, bèn nói với Cố Niệm Chi: "Anh về ký túc xá của anh nghỉ ngơi tí đã. Niệm Chi à, em quay về phòng bệnh một mình được không?"
Tuy Cố Niệm Chi đã hết sốt rồi nhưng Trần Liệt vẫn không yên tâm, muốn quan sát thêm một hai hôm nữa nên tạm thời chưa cho cô xuất viện.
Cố Niệm Chi khẽ gật đầu: "Vâng ạ, anh cứ đi nghỉ ngơi đi." Xong cô lại nói: "Chờ anh nghỉ ngơi khỏe rồi là em cũng được xuất viện về trường đúng không ạ?"
"Ừ, chờ anh về rồi nói sau nhé." Trần Liệt vẫy tay đi thẳng, không quay đầu lại lấy một lần, rẽ vào con đường nhỏ khác dẫn đến ký túc xá của mình.
Một mình Cố Niệm Chi quay về phòng làm việc của Trần Liệt. Cô ngồi xuống chiếc giường bệnh đơn ở bên ngoài, thở dài thườn thượt.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com