Cố Niệm Chi thoáng nghẹn lời, thầm tự hỏi sao cô lại trở thành người của Hà Chi Sơ được vậy?
Nhưng nghĩ lại thì Hà Chi Sơ là giảng viên hướng dẫn của mình, cũng là người luôn che chở mình mà. Về điểm này thì từ khi thực tập ở Quốc hội Mỹ cô cũng đã cảm nhận được một cách sâu sắc rồi. Vì thế nói cô là người được anh ta bảo vệ cũng chẳng sai chút nào mà nhỉ?
Khi cô đang do dự, Hoắc Thiệu Hằng đã bê một chiếc khay từ bếp đi ra, trên khay có ba cốc cà phê đang bốc khói và một cốc sữa ấm nhỏ.
"Em viết kiểm điểm xong rồi à?" Hoắc Thiệu Hằng nhẹ nhàng hỏi, dường như anh không hề nghe thấy những lời nói hung hãn vừa rồi của Hà Chi Sơ.
Cố Niệm Chi nhẹ thở phào một hơi, vội đứng dậy đón cái khay từ tay Hoắc Thiệu Hằng, nói: "Trong này có một cốc cà phê cho anh Tiểu Trạch đúng không ạ? Để em đưa cho anh ấy."
Hoắc Thiệu Hằng gật đầu: "Cốc sữa là của em đấy, em đã ăn tối chưa?"
Cố Niệm Chi vội nói: "Em ăn ở nhà rồi mới về trường."
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com