"Em... em..." Melissa thở dồn dập, miệng lắp ba lắp bắp, mặt cắt không còn một giọt máu.
Cả cơ thể cô ta đều run lên, mắt dán chặt trên người Umandila, trong đôi mắt in hằn đầy những tia máu. Dường như cô ta đang điên cuồng suy nghĩ tìm cách, hi vọng giáo sư hồi tâm chuyển ý.
"Bây giờ, cô có thể đi ra ngoài rồi." Umandila chưa bao giờ hứng thú với những học sinh như thế này, vẻ mặt cùng sự tuyệt vọng đó, ông ta đã gặp quá nhiều.
Từ khi ông ta mới tiếp xúc tà năng cho đến tận bây giờ, khi đã trở thành một giáo sư, suốt quãng thời gian gần trăm năm ông ta đã sớm quen với đủ loại cá tính của học viên. Bộ dáng kiêu ngạo của Melissa khi mới tới nơi này của ông ta bây giờ đã bị nghiền nát, biến thành sự khốn cùng và không đường quay đầu. Sự tương phản này nếu đổi lại là kẻ khác chứng kiến thì hẳn sẽ còn thấy vài phần thích thú. Nhưng ông ta, từ lâu đã nhìn phát chán rồi.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com