Nguy hiểm thật, suýt nữa ông đã bán con gái mất rồi.
"Không được không được." Tộc trưởng Hạ đẩy bàn cờ: "Còn chơi nữa sẽ bị thằng nhóc cậu gài mất."
Lệ Lôi cười không biết xấu hổ: "Xem ba kìa, ba minh mẫn sáng suốt như vậy, sao có thể sập bẫy được chứ? Ba à, ba gả Tiểu Lăng cho con đi, con và cô ấy anh tình em nguyện, là một đôi trời sinh."
Tộc trưởng Hạ lắc đầu nói: "Nếu tôi gả bừa con bé cho cậu, có lẽ mẹ và anh cậu sẽ xẻ tôi ra, mang ra ruộng làm phân bón."
Mẹ và anh cậu...
Nói như vậy nghĩ là tộc trưởng Hạ đã chấp nhận con rể tương lai là anh rồi sao? Dù vẫn chưa đồng ý chuyện cưới hỏi của bọn họ, nhưng đã thừa nhận anh là người trong nhà, điều này khiến bạn học Lệ Tiểu Lôi như mở cờ trong bụng.
Xem ra, chơi ván cờ này cũng không uổng công.
Anh ân cần nói với tộc trưởng Hạ: "Không sao, không sao, có kết hôn hay không con cũng ngồi đánh cờ với ba."
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com