Bộ đồ ngủ đó thật sự hơi dài, nhưng đây đã là kiểu bảo thủ nhất trong đống áo choàng của cô. Bây giờ Hạ Lăng đang mang thai, không thể nào mặc những bộ đồ ngủ quần áo rời được, sợ chèn ép bé con trong bụng, cô đành phải chọn một chiếc áo ngủ như vậy, quả thật là bất đắc dĩ.
"Lười thay đồ." Cô lười biếng nói. Mặc dù được hắn đỡ, nhưng bản thân cô vẫn vô cùng tập trung nhìn đường đi ở dưới chân. Cô nhỏ giọng lẩm bẩm: "Sao cầu thang này lại khó đi như vậy chứ"
Bùi Tử Hành dở khóc dở cười, bây giờ cô lại là ngại khó đi, vậy ban đầu là ai trang hoàng lại nhà? Là ai không cho hắn đưa ra ý kiến? Hắn rất muốn nhắc nhở cô những chuyện này, nhưng lại kiêng dè Hạ Vũ vẫn ở bên cạnh, nên đành thôi.
Trong lòng Hạ Vũ rất kinh ngạc. Trời ơi, cô ta không nhìn nhầm đấy chứ? Anh Tử Hành mà lại đích thân đỡ một cô gái cẩn thận từng li từng tí đi cầu thang? Đây là đãi ngộ mà trước kia, ngay đến chị gái của cô ta cũng chưa từng được hưởng!
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com