Trên hàng ghế danh dự, Vương Siêu và trưởng lão Hồng Hạo mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau.
"Bạch Siêu giỏi về quyền pháp, Lưu Dương… chắc không phải đối thủ đâu, đúng không?"
Vương Siêu chần chừ một lát rồi lên tiếng. Đến bản thân anh ta cũng chẳng mấy tự tin khi đưa ra nhận định.
Trước đó luôn cất giọng đanh thép, để rồi cuối cùng đều bị vả mặt một cách thảm thiết.
Cậu Bạch Siêu này, theo nhận định từ trước đến giờ, đúng ra sẽ thắng lợi cực dễ dàng. Nhưng… đám học trò của Trương Huyền quá sức quái lạ, làm anh ta liên tục đoán sai, giờ cũng chẳng còn dám tự tin nữa.
"Tôi cũng thấy… chắc là… thắng được đấy…"
Trưởng lão Hồng Hạo cũng rầu rĩ ra mặt.
Ông ta rất muốn cho cái tên Trương Huyền mất hết danh dự, bị nhục nhã một trận tơi bời. Nhưng với tình hình hiện tại, vả mặt là chuyện bất khả thi rồi, và việc cần làm bây giờ, là đề phòng làm sao mình không bị vả ngược lại nữa…
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com