"Không sao, chắc là do lâu rồi không dùng dị năng, dị năng bị tiêu hao thôi."
Tô Tô ôm Tiểu Ái, cười một cái thật nhiệt tình với Trần Tư Vũ, đứng ở trong sân hàn huyên vài câu rồi mới vào phòng chính thăm Trạc Thế Giai.
Ánh sáng trong phòng này không tệ, có nắng lại thoáng gió, mùa thu có vẻ khô ráo. Tô Tô vừa vào cửa đã nhìn thấy Trạc Thế Giai nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt, trên trán quấn một vòng vải trắng.
"Đã khỏe hơn tí nào chưa?"
"Khỏe hơn nhiều rồi, chỉ là giờ chưa xuống giường được thôi."
Trạc Thế Giai nằm nghiêng, đầu vẫn còn choáng váng yếu ớt nhìn Tô Tô. Cô thò tay xuống dưới gối lấy ra một viên kẹo thỏ trắng đưa cho Tiểu Ái, vẻ mặt đau lòng nhìn dấu răng bên mép Tiểu Ái, hết sức xin lỗi nói:
"Có lẽ mấy ngày nay Thiên Tứ nhà bác đang mọc răng, gặp ai cũng cắn, thành ra lại đi cắn Tiểu Ái. Xin lỗi nhé Tiểu Ái, đợi bác khỏe lại, bác sẽ đánh Thiên Tứ."
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com