webnovel

Làm ơn, cho một ly Tokino Soda!

(Nhạc chuông) "Họ sáng ngời đến nỗi nhiều đêm tôi choáng vángggg~~~~"

Chiếc điện thoại màu hồng trên bàn rung lên, phát nhạc chuông báo hiệu chủ nhân của nó là có người đang gọi đến.

"...Hửm?" Với giọng còn ngái ngủ và bối rối, một bàn tay nhỏ vươn tới cầm điện thoại lên. Theo phản xạ, cô đã nhấc máy cuộc gọi. "Vâng, khứa nào đấ-"

"ONEECHAN!!!" Tiếng hét từ điện thoại vang khắp phòng và xuyên thủng màng nhĩ cô, đánh thức cô dậy ngay lập tức.

Dùng tay còn lại che kín lỗ tai, cô không ngờ mình lại được chào đón bình minh bằng một cuộc gọi như thế.

"Bây giờ chị đang ở chỗ quái nào vậy!? Chị lại ngủ với người phụ nữ khác đấy à!? Chúa ơi, lẽ ra em không bao giờ nên tin tưởng chị sẽ về nhà đúng giờ, em đang nói với chị là-"

Với việc Suisei nổi cơn thịnh nộ vì sự biến mất của Anemachi, cô gái ngái ngủ giờ đã hoàn toàn tỉnh táo.

"Xin lỗi, xin lỗi, chị chỉ vô tình ngủ quên ở văn phòng thôi, chị không sao đâu." Giải thích tình hình bản thân trong khi Suisei đang nổi điên, Anemachi kiểm tra đồng hồ treo tường.

7 giờ sáng, còn hai tiếng nữa là bắt đầu làm việc.

Đau quá.



Và bụng cô giờ trống rỗng.

"Chị nghĩ chỉ một lời xin lỗi là có tác dụng à!? Sếp của chị có làm gì chị không? Bây giờ chị ổn không? Em thề nếu có chuyện gì xảy ra với chị-" Tuy nhiên, Suisei vẫn tỏ ra phẫn nộ.

Cô không thể để bất cứ điều gì tồi tệ xảy ra với Anemachi, vì nếu có chuyện đó xảy ra, ai đó sẽ phải đổ máu.

'Mình thực sự không có thời gian để giải quyết mấy việc này.' Đầu Anemachi vẫn còn choáng váng. Hơn nữa, A-chan và những người khác sẽ sớm quay lại.

"Suisei, chị cần chuẩn bị đi làm ngay bây giờ. Những việc khác để sau khi chị về nhà đã, được chứ?" Với chút do dự, Anemachi tiếp tục. "Hẹn gặp lại em sau."

"Chờ một chút đ-"

"Di!"

Và khi cô ngắt máy, Anemachi sau khi thở phào nhẹ nhõm quyết định rời văn phòng một lúc, rồi sau đó quay lại với một chiếc bánh sandwich và một cốc cà phê sữa lạnh từ siêu thị gia đình gần đó.

Mở cái gói nhựa ra, Anemachi cắn một miếng sandwich trên bàn trong khi ký ức bắt đầu chui lại vào đầu cô.

Cuộc tìm kiếm cô thực hiện tối qua đã tiêu tốn nhiều thời gian hơn cô nghĩ. Do cô phải đào sâu vào một số quyết định do Hololive đưa ra trong vài tháng này để tìm nguyên nhân có thể xảy ra. Và thành thật mà nói, cô cần thêm thời gian trước khi phát hiện ra điều gì hữu ích hơn. Có quá nhiều thứ để xem qua.



"Aaa... Tại sao mình lại bận rộn thế này? Lẽ ra mình nên lờ đi và tiếp tục công việc của mình." Nếu cô nhớ không lầm thì tối qua cô chỉ ngủ được khoảng gần hai tiếng.

"Cứ thế này, có lẽ một ngày nào đó mình sẽ tạch vì kiệt sức mất…"

Nhưng khuôn mặt của Miko lại hiện lên trong tâm trí cô, khi mà Miko suy sụp trước sự chứng kiến của cô, khi mà cô gái ấy chìm trong cô đơn và dễ bị tổn thương.

Anemachi không thích vẻ mặt đó của Miko, nên cô sẽ cố gắng không để cho Miko phải buồn rầu như vậy nữa, nếu cô có thể làm được.

Rốt cuộc, cô vẫn là một người ích kỷ.

Khi những miếng latte ngọt ngào trôi qua cổ họng Anemachi, hương thơm của nó xộc vào mũi cô. Cô cầm bút lên, bắt đầu tổng hợp những thông tin cô đã thu thập được cho đến nay, và viết ra những suy nghĩ của mình lên một tờ giấy.

Gần đây, Cover đang có kế hoạch xây dựng Hololive thành một nhóm nhạc thần tượng chính thức. Tất cả các talent cho đến nay đều hoạt động độc lập dưới sự quản lý của các chi nhánh khác nhau trong Cover. Và giờ đây, họ đang tập hợp tất cả các talent lại với nhau, với hy vọng xây dựng nên một cộng đồng ngày càng lớn mạnh hơn.

Cho đến nay, các talent của Hololive là Tokino Sora, Roboco-san và Sakura Miko. Việc tuyển dụng cũng đang được tiến hành với mục đích mở rộng Hololive ngày càng lớn hơn nữa. Mặc dù khá đáng tiếc là... thực sự, họ không được cung cấp đủ nguồn lực để duy trì quan hệ công chúng hay bất cứ thứ gì kiểu vậy.

Suy nghĩ một lúc, Anemachi bỏ qua khả năng cuộc tấn công dưới hình thức troll được khởi xướng bởi người trong nội bộ Cover.

Chả có lý do gì hợp lý. Dự án thậm chí còn chưa chính thức bắt đầu, nhiều thứ vẫn đang nằm trên văn bản soạn thảo. Nếu có bất kỳ gián điệp nào của công ty, các vụ phá hoại sẽ xảy ra sau khi mọi thứ ổn định, chứ không phải bây giờ.



Không lẽ là các công ty đối thủ? Sau vài lần gõ gõ lên tờ giấy, cô lại gạch bỏ thêm dòng nữa.

Ngành Vtuber chưa thực sự phổ biến, ví dụ thành công nhất hiện nay là Kizuna Ai. Trong khi đó, Miko không có hành vi sai trái nào, cô cũng chỉ là một Vtuber nhỏ, chưa đủ để coi là mối đe dọa dưới bất kỳ hình thức nào.

Có một số nhóm Vtuber độc lập, hoặc thậm chí là Vtuber ngoài kia, nhưng hầu hết mọi người vẫn cùng đứng ở vạch xuất phát. Và cũng không có lý do gì để tin rằng Miko sẽ sớm bùng nổ về mức độ nổi tiếng.

Vậy tại sao? Hay là cô bị overthinking rồi?

Miko gần đây không hề nói hay đề cập đến bất kỳ điều gì bất thường với cô, vậy tất cả chỉ là trùng hợp thôi sao?

Nhưng có điều gì đó mách bảo Anemachi rằng cô đang thiếu một mảnh ghép quan trọng, những mảnh ghép cuối trong trò chơi xếp hình.

"Có lẽ việc này sẽ mất thêm chút thời gian..." Nhìn tờ giấy đầy chữ nguệch ngoạc trước mặt, Anemachi thở dài và cất giấy vào túi, tiếp tục vào một ngày làm việc khác.

Cô không thể để người khác phát hiện ra cô đang tìm kiếm những thông tin mật của công ty. Trong trường hợp tệ nhất, cô có thể phải vô tù ở vì tội danh này.

"Anemachi, hôm nay đến sớm quá nhỉ?" Đột nhiên, Anemachi cảm thấy ai đó vỗ nhẹ vào vai cô, khiến cô sốc và giật bắn mình.

Lập tức quay đầu lại, lọt vào mắt Anemachi là A-chan trong chiếc áo sơ mi dài tay màu trắng, dưới mắt là hai quầng thâm như thường lệ.

"Uhm, cậu ổn chứ? Gì mà nhảy dựng lên thế?" Vừa hỏi, A-chan vừa cảm thấy có gì đó không ổn với Anemachi.



"Ơ, ahaha, không có gì, không có gì." Cười ngượng nghịu, Anemachi lén lau mồ hôi lạnh trên trán. "Chỉ là căng thẳng sau khi đã làm việc suốt đêm thôi."

"Tôi hiểu rồi... Đợi đã, hôm qua cậu không về à? Cậu ổn không đấy!?" Nhận ra Anemachi đã không về nhà hôm qua, A-chan bắt đầu hoảng sợ. "Cậu chưa chết đâu đúng không!?"

"Tôi không sao, tôi không sao, đừng lo lắng quá. Cuối cùng tôi đã ngủ luôn ở văn phòng, lười quá nên khỏi về nhà ấy mà, chỉ có vậy thôi." Trấn an A-chan trong khi thầm xin lỗi trong lòng, Anemachi mỉm cười nhìn A-chan. "Mà..., chị cũng đến sớm hơn thường ngày, công việc của chị còn dang dở hả?"

"À, tôi không khuyến khích cậu làm vậy nha, không tốt cho sức khỏe của cậu đâu. Giữ gìn sức khỏe nhé?" A-chan chắc chắn không bận tâm dù có một người đồng nghiệp siêng năng quá mức, nhưng sẽ thật đáng tiếc nếu Anemachi hẹo sớm. "Với lại, không hẳn là dang dở công việc gì đâu, chỉ là Sora sau đây sẽ có buổi stream 3D nên tôi cần phải chuẩn bị sớm."

"Ồ, stream 3D à? Nếu chị nói vậy, tôi có thể giúp gì cho chị được không?" Nghe vậy, sự tò mò của Anemachi càng bị kích thích. "Tôi rất muốn tìm hiểu về cách xử lý những thiết bị đó."

"Tôi chưa bao giờ có cơ hội chạm vào mấy thứ này trước đây, chị phiền không?"

"Ơ... Chắc chắn là không rồi, chỉ là đừng hậu đậu nha, chúng không rẻ đâu." Suy nghĩ một lúc, A-chan gật đầu, dù sao để Anemachi biết chuyện cũng chẳng hại ai.

Và sau đó, Anemachi theo A-chan đến phòng ghi âm.



"Đây, buộc chặt nó vào tứ chi của cậu, nó có nhiệm vụ phát hiện chuyển động ghi được." Hướng dẫn Anemachi, người đã trở thành đối tượng thử nghiệm của mình, A-chan bắt đầu mày mò cài đặt. "Không được, đeo cái đó sát vào chân hơn đi, đeo như thế sẽ không ghi được cái gì đâu."

Theo sát sự hướng dẫn của A-chan, Anemachi có sự phấn khích kỳ lạ khi thử những "đồ chơi" công nghệ cao mà bình thường cô không đời nào có thể chạm tay vào, đặc biệt là thứ được các Idol sử dụng.

Cuối cùng, đeo chiếc kính VR nặng nề vào, Anemachi lần đầu tiên thực sự bước vào thế giới thực tế ảo.

"W-wow!" Dưới sự điều khiển của A-chan, chiếc kính mô phỏng nhiều địa điểm khác nhau trên thế giới. Từ một con phố bình thường ở Nhật, các kim tự tháp Ai Cập đến các kỳ quan thiên nhiên ở khắp nơi trên thế giới. "V-việc này thực sự tuyệt vời!"

Ngẩn ngơ trước khung cảnh xung quanh, cảm giác khi nhìn thấy mọi ngóc ngách của thế giới thực sự không gì sánh bằng.

"Hehe, thật tuyệt vời phải không? Đây không phải là thứ cậu có thể dễ dàng mua được đâu. Nó cao cấp hơn nhiều so với tất cả các mẫu hiện có trên thị trường, hàng nguyên bản luôn đấy." A-chan luôn thích thú với phản ứng của những người lần đầu trải nghiệm VR.

"Mà cũng hết giờ chơi rồi. Hãy hướng dẫn cậu một số bước thiết lập để cậu thực hành trong tương lai."

Sau đó, A-chan ngồi trên ghế bắt đầu dạy Anemachi về các phần cứng và quan trọng hơn là các phần mềm chạy toàn bộ chương trình. Nó không quá phức tạp nhưng chắc chắn sẽ mất thời gian để học.

Thời gian trôi qua nhanh như tàu con thoi. Và trước khi cô kịp nhận ra, một cô gái tóc nâu đã bước vào trong phòng.



"Ừ-ừm, A-chan có ở đây không? Đáng lẽ mình phải đến sớm 5 phút cơ, xin lỗi vì sự chậm trễ."

Với giọng có phần hối lỗi, cô gái cúi đầu chào các nhân viên trong phòng.

"Mình là Tokino Sora, rất vui được làm việc với mọi người."

muốn làm ở Cover phết...

also O7 A-chan, thanks for your hard work, rest well...

Fact_Dylancreators' thoughts